KIẾM TU LÃNH LOẠI TỐC THẦN PHÁP - Trang 54

minh châu khảm trên tường cũng lay động từng hồi. Ngay cả Tư Hoa Quân
cũng đầu mặt tươi cười, ánh mắt ấm áp.

Liền có người nói, “Thiếu cung chủ, Thiên đạo còn tha trẻ nhỏ, tại hạ

trước đây đã hiến một đôi lưu ly hải sản vô tội, cầu thiếu cung chủ thả
chúng ra, tránh cho bị người phóng bãi.”

Bảo Nghiễn Nhi dùngđôi mắt đen trắng phân minh nhìn kẻ vừa nói, “Đã

sớm vào bụng rồi. Ngươi nếu muốn lấy lại, thì đến chỗ ngũ cốc luân hồi*
mà tìm.”

*Aka hoa cúc:v

Nghe tiểu đồng đáp lời thô tục, mọi người đều cười rộ cả lên.

Bảo Châu một hơi uống sạchrượu trong chén, hàm tiếu nhìn Tư Hoa

Quân, “Ngươi tìm được ở đâu người vi diệu thế hả? Quả nhiên khác hẳn
bảo bối của ta, thật thú vị. Chi bằng cho ta mượn qua đánh giá một chút?”

Tư Hoa Quân tươi cười, mu bàn tay vuốt ve má Lâm Phương Sinh, “Bảo

Châu đại nhân vừa rồi cũng nghe rồi đấy, người này vì trả nợ mà đến,
không thể cho người khác mượn được.” Đổi lại một tiếng tiếc hận của Bảo
Châu.

Lâm Phương Sinh tỉnh ngộ, nhận ra bản thân vừa làm trò cười, nhất thời

gương mặt tuấn tú đỏ bừng lên, ngay cả nhiệt độ của ngọc thế nơi cổ gian
cũng không màng đến, vừa xấu hổ vừa quẫn, lại có vài phần nghi hoặc nhìn
về phía đồng tử. Tư Hoa Quân hảo tâm giải thích, “Đây là nghĩa tử của Bảo
Châu, tên Châu Nghiễn Nhi, là một con sứa tinh, năm nay đã hơn ba trăm
tuổi.”

Bảo Nghiễn Nhi cũng mỉm cười nhìn y, nói, “Đệ tử Vạn Kiếm môn, quả

nhiên người nào cũng ngoài đẹp trong tốt, Hách Liên Vạn Thành quả thật
rất biết dạy dỗ đệ tử.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.