KIẾM TU LÃNH LOẠI TỐC THẦN PHÁP - Trang 611

Lũ côn đồ không biết đã xảy ra chuyện gì; ở công trường bỏ hoang cách

đó ba thước nằmmột đám gì đó khuôn mặt vặn vẹo, nhe răng trợn mắt.

Trần Minh thở dài, “Cứ nghĩ là có thể tìm thấy tên kia ở chỗ này chứ,

xem ra mình quá ngây thơ rồi.”

Tên thủ lĩnh côn đồ vốn ra lệnh xong thì đốt điếu thuốc, chuẩn bị thưởng

thức kẻ bị đánh. Giờ hắn ta mở to mắt, thuốc lárớt khỏi miệng, rơi trước vạt
áo, hắn ta phủi đi, nhe răng ra cười, “Thì ra là vậy, hóa ra là đồng hương,
ông đây lâu lắm rồi chưa ăn thịt yêu quái.”

Vừa nói xong, cơbắp trên người chợt phình lên, khiến chiếc áo hoa hòe

nứt toác thành mảnh, trên da mọc lên bộ lông màu đen, cằm cũng bắt đầu
biến dạng, lộ ra hàmrăng nanh như cây chủy thủ, hai chân trước đáp xuống
đất, nhào tới phía Trần Minh.

“Ai đồng hương với loại yêu quái như mày chứ.” Trần Minh cau

mày,nhấc chân lên đá thẳng vào cái con nửa người nửa quái chó kia. Yêu
quái đó nâng chi trước lên chắn, phát ra một tiếng giòn vang, hệt như tiếng
hai thanh sắt va vào nhau. Yêu quái kia cười ha hả, “Không đến nơi đến
chốn!”

Trần Minh sầm mặt, thu chân lại nhảy ra sau, tránh sự công kích của

móng vuót, đột nhiên hối hận khi ra ngoài quá tự đại, không mang vũ khí
theo.

Yêu quái một kích bất thành lại bổ nhào lên, hai hàm răng nanh tỏa ra

mùi máu khiến người ta buồn nôn, định cắn Trần Minh.

Di động của Từ Diễn rơi trên mặt đất, miệng mở to đến mức đút được cả

một nắm tay, ngơ ngác đứng ở đầu ngõ, cảm thấy tam quan của bản thân
nhưvừa bị hai trăm con voi giẫm lên,nát thành mảnh vụn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.