KIẾM TU LÃNH LOẠI TỐC THẦN PHÁP - Trang 63

Diêm Tà cười giảo hoạt, nhét ngọc hạp vào tay Phương Sinh, “Không

phải lễ vật gì đâu, là thứ mà Phương Sinh ca ca quên trong điện mà thôi.”
Nói xong liền hóa ra một chiếc bạch cốt trượng, tung mình lên, thoắt cái đã
không còn thân ảnh.

Lâm Phương Sinh nghi hoặc mở ngọc hạp ra, bên trong là một chiếc

thạch tinh hình trụ thô to đen nhánh, chính là cái ngọc thế y chán ghét vứt ra
ngoài cửa điện lúc trước.

Da mặt nhất thời nóng lên, y đóng ngay nắp hạp, vứt không được, giữ

cũng chẳng xong, toàn thân giống như bị hỏa thiêu.

Chinh Mạc nhìn biểu tình biến hóa của y, cũng chưa hỏi gì đã rút từ

trong túi ra một chiếc bảo thuyền. Thứ này chỉ khi nào tập thể đệ tử Vạn
Kiếm môn xuất động mới được đem ra dùng, nay lại vì cứu một mình y mà
được đem ra dụng.

Sư tôn đối y đúng là thiên sủng vạn sủng, y biết hồi báo thế nào đây?

Quả nhiên ứng với câu nói cổ nhân:Thùy ngôn thốn thảo tâm, báo đắc

tam xuân huy*.

Lâm Phương Sinh bước vào bảo thuyền, thuyền lập tức xoay một vòng,

vô thanh vô tức đi vào trong mây, hướng về phía Vạn Kiếm môn.

Chinh Mạc bố trí linh thạch xong xuôi, quay vào trong thuyền liền thấy

Lâm Phương Sinh đang chống tay lên bàn, sắc mặt thống khổ, liền tiến lên
hai bước, đỡ lấy sư đệ, tham nhập thử vào linh mạch của y, “Sư đệ có từng
bị thương sao?”

Lâm Phương Sinh mặc hắn làm, xấu hổ cúi đầu, “Chưa từng.”

Chỉ trừ lần đầu ở Đế Lưu Tương trì khiến y đổ máu kia, quả thật Tư Hoa

Quân chưa từng làm gì khiến ythụ thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.