KIẾP CON LAI - Trang 158

"Tới nhà chị Loan rồi sao?"
Bà chủ quán trở lại với chiếc khay đầy thức ăn. Bà đặt xuống trước mặt
chúng tôi những cái tô có vẽ hoa đã sờn. Khói bốc lên từ nước súp màu
vàng sẫm phả vào mặt tôi. Bao tử tôi quặn lên, nước miếng trào ra, nhưng
tôi cũng rán dằn để vắt một miếng chanh vào tô phở.
Cô gái mãi dâm ở chiếc bàn bên cạnh bỗng đứng phắt dậy, hét lên với một
giọng gay gắt khó chịu hướng về phía sân sau tối thui "Cút ra khỏi đây
ngay, đồ đĩ ngựa" Trên cánh tay và vai trần của cô ta, nhiều mụn nhỏ nở
loét ra như những cánh hoa hồng vào mùa xuân "Đừng có bám theo tao như
đỉa vậy."
Bà chủ quán nhún vai, nói với giọng thản nhiên:
"Con của cô ta đó. Đêm nào cũng tới đây nhìn miệng mẹ chúng. Mà đêm
nào nó cũng đuổi lũ con đị"
Jimmy hỏi:
"Cháu có thấy ai đâu?"
"Dĩ nhiên là không thể thấy được." Bà chủ quán trả lời. "Chúng đen thui thì
làm sao thấy được, nhưng chúng ở ngoài đó."
Tôi nhìn ra ngoài bóng đêm dày đặc. Trời không một vì sao, đường không
một án, đèn. nhưng tôi vẫn có thể thấy hai cặp mắt hau háu nhìn chúng tôi
như những con sói đói.
"Lai Mỹ hả?" Dì Đặng hỏi.
Bà chủ gật đầu:
"Ừ, nhưng lọ nồi!"
"Thật là tàn nhẫn." Mẹ tôi lên tiếng. "Không muốn thì tại sao không cho
quách đị"
"Mấy cô đừng nghĩ là nó chưa làm." Bà chủ quán trầm ngâm. "Con quỷ cái
đó bán con khi con nó vừa mới mọc răng. Nhưng hai đứa này không bán
được. Lai Mỹ đen, bán ai muả"
Mẹ tôi không nói gì.
"Để tôi kể cô nghe một chuyện còn thê thảm hơn nhiều." Bà chủ quán tiếp
tục. "Mấy tháng trước nó mất một đứa con, con chị của hai đứa này, khoảng
mười, mười một tuổi gì đó. Con bé đó thường hay tới đây xin ăn. Chúng để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.