KIẾP CON LAI - Trang 166

"Phải. Bây giờ đã khá trễ rồi. Có lẽ ảnh đã ra đi. Thôi mình về." Chị đứng
dậy rời băng ghế.
Tôi chìa tay ra và chị nắm chặt lấy. "Chị đừng lo, lần tới em sẽ cầu nguyện
cho sức khỏe của chị."
Chị mỉm cười, nghiêng người đặt một cái hôn vội lên má tôi bằng đôi môi
lạnh lẻo của chị.
"Cảm ơn cưng. Nhưng nếu em cầu xin cho chị thì ai sẽ hỏi đức Phật về ba
em cho em?"
Tôi nhún vai: "Chuyện đó gát lại. Chị là người bạn duy nhất của em trong
căn nhà đó. Em muốn chị lành bệnh."
*
Sau này, Duy cho tôi biết Tý Tòng đến được Tân Gia Ba vào đúng cái buổi
chiều chúng tôi ngồi ở chùa Linh Sơn. Mẹ anh đã đút lót cho đám quan
chức trong khu vực để anh có thể trốn đi. Một tháng sau chị Ánh Nguyệt
nhận được lá thư của anh, đóng dấu bưu điện Tân Gia Bạ Đó là lá thư duy
nhất chị nhận được từ anh Tý Tòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.