KIẾP CON LAI - Trang 9

không muốn chúng đến quấy rầy làm hỏng cuộc vui đi chứ?"
"Dạ, mẹ!" Tôi nói mà lòng không vui.
Tôi bước đến bên cửa sổ nhìn ra ngoài. Mấy người giao hàng đang khuân
từng kiện rượu nho vào nhà. Khu vườn được thắp sáng với những bóng đèn
màu; tất cả các bụi cây đều được trang hoàng thành hình một con vật nào
đó. Cạnh hồ tắm, sau mấy khóm hồng, mấy người nhạc công đang chỉnh lại
giây đàn. Âm thanh từ rời rạc chuyển dần sang chịu dặt, êm ái, tan loảng
trong không khí dày đặc. Thợ nấu, người giúp việc, bồi bàn chạy tới chạy
lui bận bịu với công việc của mình như những con kiến trong một tổ kiến.
Trẻ con hàng xóm bu quanh trước cổng biệt thự cùng một vài người lớn tò
mò ghé mắt nhìn vào. Hễ có người nào lảng vảng đến gần cổng quá thì
nhân viên an ninh sẽ đến đuổi họ ra xạ Lẫn trong tiếng tiệc tùng huyên náo,
tiếng sóng biển từ trong đêm tối liên tục thổi đến rầm rì nghe như những
tiếng thở đều.
Tôi quay sang nhìn mẹ tôi rồi hỏi:
"Chừng nào thì con mới thổi nến hả mẹ?"
"Ngay sau buổi cơm tối."
"Chừng nào mình ăn cơm tối?"
Mẹ tôi đáp:
"Khi mọi người đến đông đủ."
"Chừng nào thì mọi người mới đến đông đủ?"
"Khoảng chín giờ rưởi." Mẹ tôi có vẻ như phát hiện một điều gì đó trên
những chiếc móng tay của mình. Một thoáng bất mãn hiện trên khuôn mặt
khi bà vói tay lấy chiếc lọ keo đánh bóng móng tay màu vàng.
"Con thức đến sau khi cắt bánh được không mẹ?"
"Không được, con. Sau khi cắt bánh thì đến phần nhảy đầm. Con còn nhỏ
không thức khuya như vậy được. Có thể sang năm mẹ sẽ chọ Thôi, con
ngoan nghe lời mẹ và đi chơi với em con đị"
"Nhưng nó đang ngủ trong phòng ngoại."
"Thì đánh thức nó dậy. Nói với bà ngoại hay Loan thay quần áo cho hai con
đị"
Bà đẩy nhẹ tôi ra khỏi phòng và cẩn thận khép cửa lại tránh không cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.