KIẾP NẠN NGƯỜI SÓI - Trang 47

Hai người nhìn nhau mỉm cười, vụ án có đầu mối mới, bọn họ rời khỏi

bệnh viện, đi về cục cảnh sát.

Cùng lúc này, ở trong phòng làm việc của giáo sư Vương. Có hai người

đàn ông đang hút thuốc, mặt mũi ủ dột.

Giáo sư Vương vứt thuốc đi rồi nói “Không! Không! Nhất định là trùng

hợp thôi.” Mặt ông nhăn nhúm, hai đầu mày nhíu chặt lại, đôi mắt nhìn
Văn Kiện chằm chằm.

Văn Kiện ngẩng đầu lên nói “Tôi cũng cảm thấy như vậy, nhất định là

trùng hợp, thế gian này không thể có chuyện lạ lùng như vậy được.” Tuy
ngoài miệng nói như vậy, thế nhưng trong lòng, ông cảm thấy vô cũng hãi
hùng. Hạ Thiên đã chết rồi, người chết tiếp theo có khi nào là ông? Rốt
cuộc là ai đã giết chết Hạ Thiên?

“Chuyện này xảy ra từ khi nào, viên cảnh sát khi nãy quen biết ông à?”

Giáo sư Vương nghiêm nghị hỏi Văn Kiện.

Văn Kiện đem chuyện giữa mình và Hạ Thiên cùng với chuyện bị Chu

Thiên thẩm vấn kể lại rành rọt một lần.

“Hồ đồ! Tôi đã nói cuộc đời ông sau này cũng sẽ bị hủy hoại trong tay

của đàn bà mà. Trên đầu chữ sắc có con dao!” Giáo sư Vương cằn nhằn
một cách phẫn nộ. Đối với ông mà nói, Văn Kiện chỉ là một kẻ ngốc, thành
công thì ít, thất bại thì nhiều.

Văn Kiện dùng hai tay đưa lên mặt, vô cùng hối hận.
“Vậy giờ tôi phải làm sao đây?”
“Hưm, phải làm thế nào? Dù gì ông cũng đừng có kéo tôi xuống bùn là

được rồi! Thế nhé, ông quay về trước đi, tôi vẫn còn việc phải làm.” Giáo
sư Vương lên tiếng đuổi khách, ông không muốn nói chuyện cùng một
người đần độn như heo.

Văn Kiện ủ rũ rời đi, bước vào thang máy rồi đi lên chiếc xe màu đen

của mình, khởi động máy rời khỏi nơi này.

Kì nghỉ ngắn ngủi nhanh chóng trôi qua, trong khuôn viên trường học cô

tịch, ba vụ án mạng ly kì xảy ra liên tiếp thực sự đã trở thành chủ đề bàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.