KIẾP NẠN NGƯỜI SÓI - Trang 73

Lúc này, quay lại với Văn Kỳ.
Thẩm Lăng vác theo chiếc bụng lớn đi theo sau Văn Kỳ, trong lòng tràn

ngập cảm giác nặng nề khó nói thành lời. Kể từ khi bà lấy Văn Kiện, thái
đọ của Văn Kỳ với bà đã không tốt, chẳng bao giờ nể mặt, Thẩm Lăng cảm
thấy Văn Kỳ cần thời gian để hoàn toàn chấp nhận bà.

“Văn Kỳ, mau theo ta về nhà.” Thẩm Lăng vác bụng to dịu dàng lên

tiếng.

Văn Kỳ phủ nhận “Không, tôi muốn gặp một người, tôi không muốn để

cha lo lắng cho bà, bà quay về đi.”

Thẩm Lăng nhìn vào bóng dáng gầy gò của cô, cứ đi thẳng về phía trước,

Văn Kỳ luôn tạo cho bà một áp lực vô hình.

Không phải bởi vì thân phận mẹ kế, mà trong ánh mắt của bà luôn chứa

đựng cảm giác xa lạ khó mà kháng cự.

Văn Kỳ mãi mãi không thể quên được, cảnh tượng lần đầu gặp Thẩm

Lăng, cô không dám tin rằng trên thế gian này lại có người phụ nữ giống
mẹ cô tới vậy, ánh mắt trong trẻo tựa nước, còn cả cái thần thái giống hệt
như mẹ cô nữa. Dù không bôi son trát phấn, nhưng bà vẫn đẹp lộng lẫy,
thực sự như đúc từ cùng một khuôn với mẹ cô, sau đó cô mới biết rằng
người phụ nữ này tên là Thẩm Lăng.

Bà tới đã thay thế vị trí của mẹ đẻ Văn Kỳ, cô không thể chấp nhận nổi

người phụ nữ này.

Điều này khiến cô càng thêm ác cảm với cha, cô vẫn luôn lớn lên trong

hoàn cảnh thiếu tình thương của mẹ. Vẫn còn nhớ, lần đầu tiên Văn Kỳ
đứng lên mắng Thẩm Lăng, kết quả đổi lại được cái tát dữ dội của Văn
Kiện. Khuôn mặt cô nhanh chóng nóng rực, máu tuôn ra khỏi khỏe miệng,
chảy xuống dưới ngực, đây là lần đầu tiên Văn Kiện đánh cô, bởi vì người
phụ nữ có tên Thẩm Lăng kia.

Điều bất ngờ chính là Văn Kỳ không hề nói gì, chỉ lặng lẽ đi vào trong

phòng, lặng lẽ nằm xuống chiếc giường. Dùng chăn bao bọc, cô chẳng để
lộ bất cứ thứ gì ra ngoài. Nước mắt tuôn trào dữ dội, đây là lần đầu cô nằm
khóc trong chăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.