KIẾP NÀY EM TỪNG CÓ ANH - Trang 143

Chị Quách ngắm nghía mình thật kỹ trong gương, giờ đây, một người sở

hữu ba vòng 91-68-91, toàn bộ số thịt thừa đã được giấu trong lớp đồ lót.

“Thật thần kỳ!” Chị xuýt xoa. “Sao có thể như vậy được chứ?”

“Nhờ công lao của thép và chất co giãn cả đấy.”

“Đúng là phát minh vĩ đại!” Chị vẫn trầm trồ.

“Hóa ra một cơ thể đẹp của người phụ nữ do nhiều cọng thép tạo thành!”

Chị vừa trả tiền vừa nói.

“Em chờ tin tốt lành từ chị.” Tôi dặn dò.

Hôm nay là buổi học thiết kế cuối cùng. Sau đó, khóa học sẽ kết thúc.

Mười mấy học viên trong lớp đã cùng nhau thống nhất hẹn Trần Định
Lương đi ăn cơm, hơn nữa còn cùng nhau đi hò hát.

Sau bữa tối, chúng tôi cùng đến một câu lạc bộ. Có ai đó mời Trần Định

Lương lên hát.

“Tôi chỉ biết hát bài I will wait for you thôi.” Trần Định Lương nhìn tôi

cười thật tươi.

“Trong list không có bài hát ấy.” Tôi nói.

“Vậy chúng ta đi nhảy nào, được chứ?” Anh ta nói với tôi.

Chúng tôi cùng bước ra sàn nhảy, Trần Định Lương không biết nhảy lắm,

chỉ biết lắc lư thân người.

“Anh không thường xuyên khiêu vũ, phải không?” Tôi hỏi.

Anh ta kéo tay tôi, lôi đến tận giữa sàn nhảy mới dừng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.