KIẾP NÀY EM TỪNG CÓ ANH - Trang 181

“Thế nào?” Tôi hỏi Từ Ngọc.

“Sao cậu không nói với anh ta?” Từ Ngọc buông ống nghe xuống.

“Cậu nói với anh ta là được rồi mà. Anh ta nói gì?”

“Anh ta muốn gặp gỡ với Vũ Vô Quá. Chúng tớ hẹn nhau trưa mai đi ăn

cơm. Cậu cũng đi nhé.”

“Không.” Tôi không muốn gặp mặt Trần Định Lương.

“Chiếc váy đẹp quá!” Du Dĩnh phát hiện ra chiếc váy Trần Định Lương

thiết kế cho tôi ở trên giường trong phòng ngủ.

“Mua ở đâu vậy?” Cô ấy hỏi tôi.

“Trần Định Lương thiết kế đấy.”

“Liệu có phải anh ta đã yêu cậu điên cuồng rồi không?” Từ Ngọc hỏi tôi.

Đương nhiên Trần Định Lương không hề yêu tôi điên cuồng. Cho đến tận

bây giờ cũng vẫn chưa có một người đàn ông nào yêu tôi điên cuồng cả.
Cho dù những ngày tháng sống bên Văn Lâm tôi cũng không cho rằng anh
ấy yêu tôi điên cuồng hoặc anh ấy từng có thời yêu điên cuồng ở một mức
độ nào đó, nhưng vẫn chưa đủ điên cuồng. Nếu anh ấy yêu điên cuồng thì
đã vì tôi mà ly hôn, anh ấy rốt cuộc rất tỉnh táo. So với Văn Lâm, Trần Định
Lương không là gì cả.

Tôi không cùng ăn cơm với Từ Ngọc và Vũ Vô Quá. Từ Ngọc dùng bữa

xong trở về cửa hàng của tôi.

“Anh ta nói chuyện với Vũ Vô Quá hợp lắm, hơn nữa còn có bước đầu về

ý tưởng, một tuần nữa là có thể xong đấy.” Từ Ngọc kể.

“Quả thật anh ta làm không công sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.