KIẾP NÀY EM TỪNG CÓ ANH - Trang 248

viết, nhưng tôi không hề cảm thấy vui vẻ, thật ra tôi không hy vọng cuốn
sách đó lại thành công, bởi nó thành công chứng tỏ tôi đã thất bại.”

Cuối cùng tôi cũng hiểu vì sao lúc đó anh ta không hề vui vẻ đối với sự

thành công của cuốn sách.

“Nếu cuốn sách đó không thành công thì đã không có chuyện gì xảy ra.”

Vũ Vô Quá cười méo xệch. “Chí ít Từ Ngọc cũng không rời bỏ tôi mà đi.”

“Thế giờ anh định trừng trừng mắt nhìn cô ấy bước đi sao?”

“Là do tôi đã phản bội cô ấy, nếu tôi biết cô ấy đã phải dùng cách nào để

kiếm về số tiền ba trăm ngàn cho tôi thành lập nhà xuất bản, tôi nhất định
không bao giờ đi sao chép tác phẩm của người khác. Nếu tôi là cô ấy, tôi
cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho chính mình.” Vũ Vô Quá đứng lên.

“Anh đi đâu vậy?”

“Tôi không thể nhìn cảnh cô ấy ra đi.”

Rồi anh ta đứng dậy đi.

“Châu Nhị, cậu đến giúp tớ một chút.” Từ Ngọc ở trong phòng ngủ gọi

tôi.

Tôi bước vào, nói với cô ấy. “Anh ấy đi rồi.”

Từ Ngọc bỏ mấy bộ quần áo vào túi xách.

“Giờ cậu đi đâu?” Tôi hỏi.

“Vê nhà, về nhà của mình, sống cùng với bố mẹ.”

Từ Ngọc rút ra một chùm chìa khóa, đặt trên bàn trà.

“Cậu muốn bỏ đi thật sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.