KIẾP NÀY EM TỪNG CÓ ANH - Trang 43

“Lần đầu tiên chúng ta ngủ cùng nhau đấy nhỉ.” Tôi trêu cô ấy. “Thật ra

nên nói, trên chiếc giường này, đây là lần đầu tiên tớ không ngủ một mình
đến tận sáng.”

“Chắc Vũ Vô Quá vẫn đang ngồi viết bản thảo.” Từ Ngọc đặt chiếc máy

nhắn tin ở bên gối.

Sớm hôm sau tỉnh dậy, tôi đã không thấy Từ Ngọc đâu rồi. Trên bàn ăn

có một tờ giấy, là cô ấy viết cho tôi.

“Tớ nhớ Vũ Vô Quá, tớ về đây.”

Tôi sớm đã biết cô ấy là một người nhát gan như vậy, làm sao dám bỏ

nhà mà đi chứ.

Điện thoại đổ chuông, tôi cho rằng đó là Từ Ngọc, nhưng hóa ra là Văn

Lâm.

“Tối qua em đi đâu thế?” Anh hỏi.

“Anh đến tìm em à? Tối qua em đi bắt tên trộm áo lót phụ nữ.”

“Có kẻ lấy trộm áo lót của em sao?”

“Không, là một fan cuồng của Từ Ngọc thôi.”

“Em không sao chứ?”

“Giá mà anh ở đó thì tốt biết mấy.”

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Không có gì, hắn bị lôi đến sở cảnh sát rồi. Chỉ là trong giây phút đó em

rất muốn có anh ở bên.”

“Tối nay anh ăn cơm cùng em nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.