KIẾP NÀY EM TỪNG CÓ ANH - Trang 51

“Cô tin có tình yêu như vậy chứ?” Trần Định Lương hỏi Từ Ngọc.

Cô ấy gật gật đầu.

“Chính vì thế nên cô mới là phụ nữ.” Trần Định Lương nói.

Từ Ngọc vẫn còn muốn tranh luận với anh ta.

“Tôi đói rồi, gọi đồ ăn nhé?” Tôi nói.

“Tớ muốn ăn mỳ ý thịt băm.” Từ Ngọc nói.

“Còn anh thì sao?” Tôi hỏi Trần Định Lương.

“Tôi không làm chướng ngại vật của hai cô đấy chứ?”

Tôi lắc đầu.

“Tôi muốn gọi thêm một cốc trà chanh mật ong thật nóng.”

“Anh muốn ăn gì?”

“Không ăn.”

Sau khi uống xong cốc trà chanh mật ong thứ hai, Trần Định Lương ngủ

luôn trên ghế. Có lẽ do bị nghẹt mũi mà anh ta ngáy liên tục, miệng hơi há
ra, người ngả về phía Từ Ngọc.

“Có cần gọi anh ta dậy không?” Từ Ngọc hỏi tôi.

“Không cần đâu, có vẻ anh ta cảm nặng quá, cứ để anh ta ngủ một lát.

Cậu và Vũ Vô Quá đã bình thường hóa quan hệ rồi chứ?”

“Đêm tớ bỏ đi ấy, anh ấy đã thức suốt đêm.”

“Cuốn tiểu thuyết đó xử lý thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.