KIẾP NGƯỜI - Trang 141

- Em không nghe thầy đã bảo là không à?

Philip không đáp. Chàng đi ra. Chàng thấy gần như phát ốm vì bị nhục,

nhục vì phải xin xỏ, nhục vì bị cự tuyệt thẳng thừng. Bây giờ chàng ghét
thầy hiệu trưởng. Philip uất ức chế độ chuyên quyền này không bao giờ
thèm giải thích gì cho hành động bạo ngược nhất. Chàng quá tức giận nên
không để ý mình đang làm gì, và sau khi ăn tối, chàng xuống nhà ga, theo
mấy con đường tắt mà chàng rất thạo, vừa kịp đúng giờ lên chuyến tàu đi
Blackstable. Chàng vào tòa cha sở, thấy bác trai và bác gái đang ngồi trong
phòng ăn.

- Ồ, cháu từ đâu đến đây? - Cha sở hỏi, rất rõ ràng là ông không hài lòng

khi thấy chàng. Ông có vẻ hơi khó chịu.

- Cháu phải về hỏi ý kiến bác về chuyện cháu nghỉ học. Khi cháu ở đây,

bác hứa với cháu một cách, và một tuần sau thì bác lại làm một cách, nên
cháu muốn biết như vậy là thế nào - Chàng hơi hoảng sợ về cách ăn nói táo
bạo của mình, nhưng chàng quyết định phải dùng những lời lẽ như thế, và
tuy tim chàng đập nhanh, chàng cố nói ra cho được.

- Cháu có được phép về đây chiều nay không?

- Không. Cháu đã xin phép ông Perkins nhưng ông không cho. Nếu bác

muốn viết cho ông ấy nói cháu ở đây thì bác có thể làm cho cháu tha hồ bị
khiển trách.

Bà Carey ngồi đan, hai tay run lẩy bẩy. Bà không quen với những cuộc

cãi vã, nên hai bác cháu làm cho bà vô cùng bối rối.

- Đáng đời anh nếu tôi báo cho ông ấy biết! - Ông Carey bảo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.