KIẾP NGƯỜI - Trang 151

22.

Bác của Philip có người quen cũ ở Béc lanh là cô Wikinson, con gái một

giáo sĩ. Khi ông này làm mục sư một làng vùng Lincolnshire thì ông Carey
giữ chức cha phó. Sau khi người cha qua đời, phải tìm kế sinh nhai, cô làm
nhiều nghề như đi dạy trẻ ở Pháp và ở Đức. Cô vẫn tiếp tục quan hệ thư từ
với bà Carey và chỉ trả một ít tiền cơm thường lệ như một số ít khách khác
của ông bà Carey.

Khi đã rõ ràng là chiều theo nguyện vọng của Philip thì đỡ phiền hà hơn

cưỡng lại, bà Carey viết thư hỏi ý kiến cô Wikinson. Nàng giới thiệu
Heidelberg là nơi tuyệt vời để học tiếng Đức và nhà riêng bà giáo sư Erlin
là một nơi thuận lợi. Sống ở đó Philip có thể trả một tuần ba mươi mác và
chính giáo sư Erlin, một thầy giáo trường cao trung học địa phương sẽ dạy
cậu.

Philip đến Heidelberg vào một buổi sáng tháng năm. Quần áo đồ đạc

chất lên xe ba gác, chàng đi theo người phu khuân vác ra khỏi ga. Trời
trong xanh và cây cối trên đường họ đi qua cành lá sum suê. Philip cảm
thấy trong không khí có một cái gì đó mới mẻ. Cái cảm giác rụt rè e ngại
khi bước vào một cuộc sống mới giữa những người xa lạ, lúc này bỗng pha
lẫn một niềm vui. Chàng hơi buồn vì không một ai ra đón và lúc người phu
khuân vác bỏ chàng dừng lại trước cửa một tòa nhà trắng đồ sộ thì chàng
rất lúng túng. Một anh chàng ăn mặc lôi thôi lếch thếch dẫn Philip vào nhà,
đưa đến phòng khách. Một bộ bàn ghế to lớn bọc nhung xanh choán hết căn
phòng; trên chiếc bàn tròn ở giữa, một bó hoa cuộn chặt trong giấy xếp
thành nếp, cắm trong bình nước nom như một khúc xương, sườn cừu.
Quanh lọ hoa là những cuốn sách bìa da, được đặt cách nhau cẩn thận.
Phòng sực mùi ẩm mốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.