KIẾP NGƯỜI - Trang 159

Do một chân ghế lung lay khập khiễng, nên ông cẩn thận tựa lưng về

phía sau, sợ bất thình lình ngã bổ xuống sàn nhà thì lúng túng gián đoạn
những lời lẽ khoa trương hoa mỹ.

- Năm này tôi phải về Anh, song nếu như có thể dành dụm đủ sống thì

tôi ở lại một năm nữa. Nhưng sau đó thì cũng phải đi thôi. Tôi sẽ phải từ
giã mọi cái này - ông khoa một vòng tay chỉ căn gác xép bẩn thỉu với cái
giường hỏng, quần áo vung vãi trên sàn, hàng chai rỗng để sát giường,
những chồng sách rách tả tơi, tụt chỉ gáy ở mỗi góc phòng - để đến một
trường đại học tỉnh lẻ nào đó, cố xin được một chân dạy ngữ văn - Tôi sẽ
chơi quần vợt, dự tiệc trà - Ông dừng lại đưa cặp mắt giễu cợt nhìn Philip
ăn mặc gọn gàng sạch sẽ, cổ áo thẳng đứng, tóc chải mượt. “Trời ơi, tôi
phải đi tắm mới được.

Philip mặt đỏ bừng, cảm thấy sự bảnh bao của mình như một điều hổ

thẹn, không thể chịu đựng nổi. Thời gian gần đây, chàng đã bắt đầu quan
tâm đến ăn mặc và từ Anh ra đi, chàng mang theo nhiều cà vạt được lựa
chọn khá xinh đẹp.

Mùa hè đã đến khắp nơi như một kẻ đi chinh phục. Ngày nào cũng đẹp.

Bầu trời xanh ngạo nghễ như thách thức nghị lực con người. Trên đại lộ
Anlage, màu xanh cây lá rực rỡ và dưới nắng, màu trắng của những ngôi
nhà chói chang đến khó chịu. Thỉnh thoảng, từ chỗ thầy đi về, Philip bay
đến ngồi trên chiếc ghế dài dưới bóng cây bên đường Anlage, hít thở không
khí mát mẻ và ngắm nhìn bóng nắng vờn qua kẽ lá, in hình trên mặt đất.
Tâm hồn chàng cũng nhảy múa vui reo như tia nắng kia. Chàng thích
những phút giây vớ vẩn không phải học tập như thế - Đôi lúc chàng thơ
thẩn qua những con đường của thành phố cổ này. Chàng ngưỡng mộ ngắm
nhìn học viên quân sự, má có sẹo, hồng hào, đội mũ lưỡi trai, chàng lang
thang trên đồi với các cô gái trong nhà bà chủ và đôi khi họ ngược bờ sông,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.