KIẾP NGƯỜI - Trang 179

- Tôi biết điều đó - Hayward nói - Dĩ nhiên anh đọc văn học Hy Lạp như

một nhà giáo, còn tôi đọc như một nhà thơ.

- Và khi anh hoàn toàn không hiểu gì hết thì anh lại thấy văn học Hy Lạp

giàu chất thơ hơn ư? Tôi nghĩ rằng chỉ trong thần khải của đạo thì việc dịch
sai mới làm ý nghĩa của nó hay hơn.

Cuối cùng sau khi Hayward uống cạn bia, rời khỏi phòng Weeks, người

nóng bừng, đầu tóc rối bù, y vung vẩy chân tay, giận dữ bảo Philip:

- Dĩ nhiêu thằng cha thông thái rởm, hắn chả có cảm xúc thật sự gì về cái

đẹp, tính chính xác là đức hạnh của giới tăng lữ. Cái mà chúng ta coi như
mục tiêu hướng tới đó là tinh thần của nhân dân Hy Lạp. Weeks cũng giống
như thằng cha nọ đi nghe Rubinstein rồi phàn nàn ông ta chơi sai nốt nhạc.
Nốt nhạc chơi sai! Ðiều đó quan trọng gì, khi mà ông ta đánh đàn tuyệt
điệu.

Vì không hề biết rằng đã bao kẻ bất tài tìm thấy niềm an ủi trong nhũng

nốt nhạc sai kia nên Philip hết sức xúc động.

Hayward không bao giờ có thể bỏ lỡ cơ hội do Weeks tạo cho y để y lấy

lại vị trí đã mất trong dịp trước, nên Weeks rất dễ dàng lôi cuốn y vào cuộc
tranh luận. Mặc dù y không thể không thấy kiến thức mình còn biết bao
nghèo nàn so với kiến thức của anh chàng Mỹ nọ, nhưng tính ngoan cố của
người Anh, lòng tư cao, tư đại bị tổn thương của y (có lẽ tính ngoan cố và
lòng tự cao tự đại là một) không cho phép y bỏ cuộc. Dường như Hayward
thích phô bày sự dốt nát, lòng tự mãn và tính ương ngạnh của mình. Bất cứ
lúc nào, y nói gì phi lý, là Weeks đã chỉ ra được chỗ sai trong lập luận, anh
nói ngắn gọn ngừng một lát để hưởng thụ thắng lợi, rồi vội vàng chuyển
sang vấn đề khác tựa như lòng khoan dung của cha đạo cơ đốc bắt buộc anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.