KIẾP NGƯỜI - Trang 233

- Tôi không muốn cô bị nhiễm lạnh. Anh nói rồi thở dài nhẹ nhõm. Đêm

nay anh không thể cố gắng gì hơn nhưng sau đó khi còn một mình trong
phòng anh giận dữ với mình. Mình đúng là một thằng ngốc. Anh tin chắc
cô Wilkinson mong đợi anh hôn. Nếu không thì nàng đã không ra vườn.
Nàng vẫn thường nói chỉ người Pháp mới biết cách đối xử với phụ nữ.
Philip đã đọc tiểu thuyết Pháp. Nếu anh là người Pháp anh sẽ ôm lấy nàng
trong vòng tay, anh sẽ đắm đuối nói rằng anh thiết tha yêu nàng, anh sẽ ép
môi lên gáy, lên cổ nàng. Anh không hiểu sao người Pháp thường hôn lên
gáy đàn bà. Dĩ nhiên đối với người Pháp làm chuyện đó dễ dàng hơn, họ đã
được ngôn ngữ bổ trợ, Philip không thể không thấy rằng diễn đạt những
điều thiết tha bằng tiếng Anh nghe có vẻ hơi lố bịch. Bây giờ anh mong
rằng mình chưa từng bao giờ công hãm đức hạnh cô Wilkinson. Nửa tháng
đầu sao mà anh vui đến thế, mà hôm nay anh lại khổ sở đến thế. Nhưng anh
quyết không chịu đầu hàng, làm như vậy anh sẽ chẳng còn lòng tự trọng, và
anh quyết định dứt khoát đêm sau phải hôn nàng cho được.

Hôm sau thức dậy anh thấy trời mưa, ý nghĩ đầu tiên của anh là tối hôm

đó không thể ra vườn. anh vui vẻ phấn chấn vào ăn sáng. Cô Wilkinson sai
Mary vào thưa rằng nàng đau đầu nên phải nằm. Đến giờ uống trà nàng
mới xuống, mặt nhợt nhạt trong bộ áo choàng xinh đẹp, nhưng đến bữa tối
thì nàng đã hoàn toàn bình phục, và bữa ăn rất vui.

Sau khi cầu nguyện nàng nói phải đi nằm ngay. Nàng hôn bà Carey rồi

quay sang Philip:

- Trời ơi! Nàng kêu lên. Tôi cũng sẽ hôn cả anh nữa đấy.

- Sao cô không hôn - Anh nói.

Nàng cười và đưa tay ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.