KIẾP NGƯỜI - Trang 260

- Nếu vậy chúng mình còn có thời gian gặp nhau. Carter phải làm công

việc của chúng ta, anh biết chứ?

Philip có phần bị khuất phục bởi sự hạ cố của chàng trai quý tộc này. Ở

Blackstable người ta thường coi khinh một cách lịch sự cái nghề ủ rượu bia,
đối với thứ đồ uống nấu, cha sở cũng có vài câu nói đùa nên việc Philip
phát hiện ra Watson là một tay quan trọng là hào hoa, là một kinh nghiệm
đáng ngạc nhiên. Y đã từng ở Winchester và Oxford, và trong câu chuyện y
thường hay nhắc đi nhắc lại chuyện này. Khi y biết rõ vốn học vấn cụ thể
của Philip, y càng tỏ thái độ bao dung che chở hơn.

- Dĩ nhiên là nếu không học trường công thì những trường loại như thế

này cũng là khá rồi, phải không?

Philip hỏi về những người khác trong cơ quan.

- Ồ, anh biết đó, tôi không quan tâm nhiều đến họ - Watson nói - Carter

không phải hạng người xấu. Thỉnh thoảng chúng tôi cũng mời ông ta ăn
cơm. Còn tất cả số còn lại là những anh chàng khoác lác dễ sợ.

Ngay sau đó Watson chăm chú vào công việc y đang làm dở, còn Philip

bắt đầu sắp xếp phân loại các thư từ. Lúc ấy ông Goodworthy đi vào, cho
biết ông Carter đã đến. Ông dẫn Philip vào một phòng rộng ở ngay sát
phòng ông. Trong phòng kê một cái bàn to và hai cái ghế bành lớn: một
tấm thảm Thổ Nhĩ Kỳ trải trên sàn nhà, bốn bức tường trang trí những hình
ảnh về thể dục thể thao. Ông Carter đang ngồi ở bàn đứng dậy bắt tay
Philip, ông mặc áo choàng dài, nom ông có vẻ con nhà binh, ria mép đánh
sáp, tóc hoa râm ngắn gọn; ông đứng thẳng, nói năng vui vẻ hoạt bát. Ông
ở Enfield, rất hâm mộ điền kinh và là người tốt trong vùng. Ông trước là sĩ
quan kỵ binh dân vệ ở Hertford-shire và là chủ tịch Hội đồng những người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.