KIẾP NGƯỜI - Trang 319

- Tôi sẽ kiếm sống với tư cách là nghệ sỹ. - Price đáp.

- Vậy thì tôi có bổn phận nói cho cô biết rằng cô đang lãng phí thì gian.

Cô không có tài, điều đó không hề gì, tài năng ngày nay không chạy rông
ngoài đường, cô không có một biểu hiện nào của năng khiếu. Cô ở đây bao
lâu rồi? Một đứa trẻ lên năm chỉ sau hai bài học là nó sẽ vẽ giỏi hơn cô. Tôi
chỉ nói với cô một điều là hãy từ bỏ mưu toan vô vọng này. Có lẽ cô kiếm
sống bằng nghề quản gia nô tốt hơn là làm họa sỹ. Cô nhìn đây.

Ông cầm một mẩu chì than, mẩu chì than gẫy khi ông ấn mạnh vào giấy,

ông chửi rủa, và với mẩu chì còn lại, ông vẽ vạch lên những nét rộng vững
chãi. Ông vừa vẽ nhanh, vừa nói, miệng ông phun ra những lời độc ác.

- Cô nhìn đây. Hai cánh tay này không dài bằng nhau. Cái đầu gối này

phi lý quá. Tôi đã bảo cô đây là cháu bé lên năm. Cô xem, chân nó không
đứng vững. Cái bàn chân này này!

Cứ mỗi lời nói, cây bút chì giận dữ lại ghi một nét vẽ và chỉ trong chốc

lát không còn nhận ra được bức họa mà Fanny Price đã hăm hở bỏ vào bao
nhiêu thì giờ công sức, lúc này nó chỉ còn là một mớ rối rắm đường nét lộn
xộn. Cuối cùng ông ta ném mẩu than xuống đất và đứng lên.

- Cô ạ, hãy nghe lời tôi khuyên, cố gắng mà làm nghề may - Ông nhìn

đồng hồ: Mười hai giờ - Xin chào các ông, tuần sau ta gặp nhau.

Price chậm rãi thu thập đồ đạc dụng cụ. Philip ở lại sau cùng để nói với

cô vài lời an ủi. Anh không nghĩ được gì ngoài một câu:

- Tôi hết sức lấy làm tiếc. Con người kia quả là quá thô bạo.

Cô quay lại giận dữ nhìn anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.