KIẾP NGƯỜI - Trang 339

- Nhưng nếu tôi bỏ lại cái ví tiền, chắc nhất định ông sẽ trả lại tôi, Philip

nói.

- Không phải vì đạo đức trừu tượng, mà chỉ vì sợ cảnh sát mà thôi.

- Tôi xin cuộc một nghìn ăn một là cảnh sát sẽ không bao giờ tìm ra.

- Tổ tiên tôi sống ở một xứ sở văn minh lâu đời đến nỗi việc sợ cảnh sát

ăn sây vào tiềm thức của tôi. Người con gái ông gác cổng nhà tôi nhất định
sẽ không do dự lấy một phút nào. Anh sẽ bảo rằng cô thuộc các hạng người
tội ác. Không phải đâu, chẳng qua chỉ vì cô ta chẳng hề có định kiến thông
thường mà thôi.

- Nếu như vậy thì lý thuyết của ông hủy bỏ cả danh dự, đạo lý, nhân hậu,

lễ nghĩa, và tất tần tật… - Philip nói.

- Đã bao giờ anh phạm tội ác chưa?

- Tôi không biết. Tôi cứ cho là như vậy. - Philip đáp.

- Anh trả lời như một luật sư không theo nhà thờ chính thống. Tôi không

bao giờ phạm tội ác.

Trong cái áo choàng tồi tàn, cổ áo lật ngược, mũ đội kín đầu, mặt đỏ béo

phì, cặp mắt nhỏ bé long lanh, nom Cronshaw khôi hài một cách kỳ lạ,
nhưng Philip đang ở trong trạng thái hết sức nghiêm chỉnh nên không cười
nổi.

- Ông không làm một điều gì để phải hối tiếc chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.