KIẾP NGƯỜI - Trang 367

48.

Khi Philip trở lại trường Amitrano, anh thấy Price không còn làm việc ở

đó nữa. Cô đã giao nộp chìa khóa tủ. Anh hỏi Otter có biết điều gì xảy đến
với Price không, thì Otter nhún vai đáp rằng có lẽ Price đã trở về Anh.
Philip thấy nhẹ người. Anh rất bực mình cái tính cáu gắt của cô. Hơn nữa
cô còn cứ hay khăng khăng đòi chỉ bảo anh về công việc, và khi anh không
làm theo, thì lại xem như anh coi thường, và cô không chịu hiểu rằng anh
không còn khờ khạo như những ngày đầu. Chẳng mấy chốc, anh quên tất cả
mọi chuyện về cô ta. Bây giờ anh đang vẽ tranh sơn dầu rất say sưa. Anh
hy vọng hoàn thành được một cái gì đủ quan trọng để năm sau gửi đến cuộc
triển lãm tranh hàng năm ở Pari. Lawson đang họa chân dung Chalice. Cô
rất có đường nét, và tất cả những chàng trai đã từng là nạn nhân say mê làm
cho cô thành một người mẫu tuyệt vời; và cô còn có đủ điều kiện, kiến thức
chuyên môn để đóng góp những lời bình phẩm có ích. Cô say mê nghệ
thuật chủ yếu là vì say mê cuộc đời nghệ sĩ nên cô sẵn sàng lơ là với việc
riêng của mình. Cô thích không khí ấm cúng của xưởng vẽ, thích có cơ hội
để mặc sức hút thuốc lá, cô nói về tình yêu nghệ thuật và về nghệ thuật tình
yêu với một giọng nhỏ nhẹ, dịu dàng. Và giữa hai vấn đề này, cô không có
sự phân biệt rõ ràng. Lawson bỏ ra vô vàn công sức trong nhiều ngày để vẽ,
làm việc cho đến khi hầu như không còn đứng được nữa, nhưng sau đó anh
lại cạo xóa hết. Anh làm mệt mỏi hết sức chịu đựng kiên trì của bất cứ ai,
trừ Ruth Chalice. Cuối cùng đầu óc anh rối bời thất vọng.

- Chỉ còn có việc căng một tấm vải khác để vẽ lại từ đầu - anh nói - tôi

biết đích xác bây giờ tôi cần gì và sẽ không lâu. Lúc ấy Philip cũng có mặt
và Chalice nói với anh:

- Tại sao anh không vẽ tôi? Cứ theo dõi quan sát Lawson, anh sẽ học hỏi

được nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.