KIẾP NGƯỜI - Trang 555

Anh hơi đỏ mặt, tự hỏi không biết nàng có chút nào nghi hoặc về chuyện

bí mật của anh không, và lòng anh bứt rứt, anh ngoảnh mặt đi chỗ khác.
Chiều nay, sức nặng của nàng làm cho anh mệt mỏi, anh không muốn nàng
đụng đến anh.

- Anh tê chân lắm rồi - anh nói.

- Ấy chết, em xin lỗi - nàng kêu lên và nhảy xuống - Em sẽ cấm việc này

nếu em không sửa chữa thói quen ngồi trên gối đàn ông.

Anh giậm chân như để bớt mỏi rồi đi đi lại lại. Sau đó anh bước đến

trước lò sưởi để làm nàng không ngồi lại được như cũ. Trong lúc nàng nói
chuyện, anh thấy nàng xứng đáng gấp mười Mildred; nàng làm anh vui
nhiều hơn và nói chuyện với nàng thú vị hơn; nàng thông minh hơn, bản
chất nàng tốt hơn nhiều, nàng là người đàn bà nhỏ bé, có đức hạnh, dũng
cảm trung thực; còn Mildred, anh chua xót suy nghĩ, thì không xứng đáng
với một tính ngữ nào. Nếu anh còn chút khôn ngoan thì anh phải gắn bó với
Norah, với nàng anh sẽ hạnh phúc nhiều hơn là với Mildred; xét cho cùng
chính nàng mới yêu anh còn Mildred chỉ là người biết ơn sự giúp đỡ của
anh mà thôi. Nhưng xét cho cùng thì điều quan trọng là yêu chứ không phải
là được yêu và lòng anh lại thèm khát Mildred. Thà ở bên nàng mười phút
còn hơn ở một buổi chiều với Norah, một nụ hôn của đôi môi lạnh lùng của
Mildred đối với anh đáng giá hơn hết thảy những vuốt ve chiều chuộng của
Norah.

- Ta không sao chống nổi - anh nghĩ bụng - hình ảnh nàng đã khắc sâu

trong tim óc ta rồi. Nàng tàn nhẫn, nàng xấu xa, thô bỉ, đần độn, tham lam,
anh không quan tâm, anh yêu nàng. Thà sống khổ sở với nàng còn hơn là
hạnh phúc với Norah.

Khi anh đứng lên đi, Norah hỏi anh hững hờ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.