KIẾP NGƯỜI - Trang 734

Đó là những lời đầu tiên từ khi họ ngồi vào trong xe. Họ đi mấy bước

nữa, Mildred gõ lên cánh cửa ba tiếng rõ ràng. Philip để ý thấy trên cửa sổ
hình bán nguyệt treo một tấm bìa cứng trên viết lời rao nhà này cho thuê.
Cánh cửa lặng lẽ mở và một mụ già cao lớn đón hai người vào. Bà già
chăm chú nhìn Philip rồi nói nhỏ gì đó với Mildred. Nàng đưa Philip đi dọc
hành lang dấn tới một căn phòng ở phía sau. Phòng tối mò, nàng hỏi anh
diêm và đốt đèn khí; đèn không có chao, khí đốt cháy bùng lên kêu xè xè.
Philip thấy mình ở trong một phòng ngủ bẩn thỉu bé nhỏ với một bộ đồ gỗ
sơn trông giống gỗ thông quá to so với căn phòng; màn cửa có đăng ten thì
rất dơ dáy; lò sưởi bị che lấp sau tấm chắn bằng giấy. Mildred ngồi phịch
xuống một chiếc ghế kê cạnh lò sưởi. Philip ngồi lên mép giường. Anh cảm
thấy hổ thẹn. Bây giờ anh mới thấy hai má Mildred trát đầy phấn hồng,
lông mày kẻ đen, nhưng trông nàng có vẻ gầy gò ốm yếu, và màu đỏ trên
hai má khiến da nàng càng thêm xanh xao hơn. Nàng lơ đãng nhìn đăm
đăm vào tấm chắn giấy, Philip không nghĩ ra được điều gì để nói; anh cảm
thấy cổ họng tắc nghẹn như sắp muốn khóc. Anh lấy tay che mắt.

- Trời ơi! Thật khủng khiếp - Anh rên rỉ.

- Có gì đâu mà anh cứ làm ầm lên như vậy, em không hiểu nổi. Em nghĩ

rằng anh phải hài lòng mới đúng.

Philip không đáp, và trong phút chốc, nàng òa lên nức nở.

- Anh có cho rằng em làm thế này vì em thích thế không?

- Chao ôi! Em yêu quý của anh, anh kêu lên. Anh buồn quá. Anh buồn

quá lắm.

- Thế mà làm chuyện đó em lại vớ bở đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.