KIẾP NGƯỜI - Trang 792

- Xin cô đứng lên cho. Cô tự đem mình ra làm trò hề, và làm cho tôi cảm

thấy mình hoàn toàn là một thằng ngốc.

- Anh Philip, em yêu anh mà. Em muốn đền bù lại mọi nỗi đau em đã

gây ra cho anh. Em không thể tiếp tục sống như thế này. Sống như thế này
không phải bản tính con người.

Chàng trườn người ra để ả ngồi một mình trên ghế.

- Tôi lấy làm tiếc nhưng quá muộn rồi.

Ả khóc nấc lên nghe như xé ruột.

- Nhưng tại sao? Tại sao anh lại tàn nhẫn đến thế?

- Tôi cho rằng tại vì tôi đã quá yêu thương cô. Tình cảm nồng nàn của tôi

giờ đã mòn mỏi. Cứ nghĩ đến bất cứ việc gì dây dưa đến chuyện đó là tôi
kinh sợ. Giờ đây tôi không thể nhìn cô mà không nghĩ đến Emil và
Griffiths. Người ta đành chịu không thể làm thế nào được những chuyện
như vậy. Đó là vấn đề thần kinh, tôi nghĩ vậy.

Ả nắm lấy tay chàng và hôn tới tấp.

- Đừng! chàng kêu lên.

Ả ngã người xuống ghế.

- Em không thể tiếp tục như thế này. Nếu anh không muốn yêu em, em

thà đi nơi khác còn hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.