KIẾP NGƯỜI - Trang 821

Và cứ như vậy nhiều ngày tiếp tục trôi qua chàng ăn rất ít, bắt đầu cảm

thấy ốm yếu vì vậy chàng khó mà còn đủ súc để đi tìm việc mà công việc
thì xem chừng rất khó hy vọng. Bây giờ chàng đã quen dần với chuyện phải
chờ đợi thật lâu sau một cửa hàng mong may ra có thể được nhận vào làm
hoặc nghe lời một lời từ chối cộc lốc. Chàng đi khắp kinh thành Luân Đôn
tới đủ mọi nơi quảng cáo thuê người làm và do đó chàng đã quen mặt rất
nhiều Người xin việc cũng vô vọng như chàng. Một vài người đánh bạn với
chàng, nhưng chàng quá mệt mỏi, quá khốn khổ không nhận lời cầu thân
của họ. Chàng không đến Lawson nữa vì còn nợ của anh ta năm silinh. Ðầu
óc bắt đầu mụ không còn suy nghĩ được tỉnh táo và đã thôi chẳng còn quan
tâm đến tương lai. Chàng khóc nhiều. Thoạt đầu chàng còn giận mình, và
cảm thấy hổ thẹn nhưng sau đó chàng nhận thấy khóc được làm cho lòng
dịu vợi và không hiểu vì sao lại làm cho chàng cảm thấy đỡ đói. Vào những
giờ sáng tinh mơ, chàng khổ sở vì lạnh. Một đêm chàng trở về phòng mình
thay quần áo; lúc đó vào khoảng 3 giờ sáng, khi đã tin chắc hoàn toàn mọi
người đã ngủ, chàng mới lẻn vào và đến năm giờ mới ra đi. Chàng sung
sướng đến mê mẩn được nằm trên giường êm ấm, mình mẩy đau ê ẩm lại
càng làm cho chàng khoái trá. Khoái trá đến nỗi không buồn ngủ nữa mà
chỉ muốn nằm mãi. Chàng đã dần dần quen với cảnh thiếu ăn, nên không
thấy đói lắm, mà chỉ yếu đi thôi. Trong thâm tâm chàng luôn nghĩ đến
chuyện tự sát, nhưng chàng cố hết sức không để ý nghĩ đó dừng lại quá lâu
bởi vì chàng lo sợ, sẽ bị sự cám dỗ này chi phối và như vậy thì chàng
không còn đủ khả năng tự cứu lấy mình. Chàng vẫn thường tự nhủ tự sát là
vô lý, bởi vì sự muộn thì sẽ cũng có một điều gì đó sẽ xảy ra. Chàng không
thể gạt bỏ được cái ấn tượng rằng hoàn cảnh của chàng là hết sức trái với lẽ
thường, và hoàn toàn không thể coi là chuyện có thật; nó tựa như một căn
bệnh lâu dài nhưng nhất định rồi chàng sẽ bình phục. Ðêm nào chàng cũng
thề thốt là không có gì bắt chàng chịu đựng một đêm như thế nữa và chàng
quyết định sáng hôm sau sẽ viết thư cho ông bác, hoặc ông Nixon cố vấn
pháp luật cho Lawson; nhưng sau đấy thì chàng lại không dám hèn hạ thú
nhận sự thất bại hoàn toàn của mình, chàng hiểu Lawson sẽ tiếp nhận
chuyện đó như thế nào.Trong tình bạn giữa hai người, Lawson là người vô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.