KIẾP NGƯỜI - Trang 823

101.

Khi Philip rung chuông, một cái đầu ló ra ngoài cửa sổ, và một lát thì

chàng nghe tiếng lũ trẻ rầm rập chạy xuống cầu thang đón chàng vào nhà.
Cúi xuống cho chúng hôn là một khuôn mặt xanh xao, gầy gò, lo âu. Tình
cảm ồn ào của chúng khiến chàng cảm động đến nỗi chàng phải kiếm cớ
đứng nấn ná trên cầu thang để tranh thủ thời gian lấy lại bĩnh tĩnh, chàng
đang ở trong trạng thái bị kích động nên hầu như cứ chuyện gì cũng dễ
khiến chàng bật khóc. Chúng hỏi vì sao chủ nhật trước chàng không đến.
Chàng trả lời là bị ốm, chúng muốn biết chàng ốm thế nào; để làm chúng
vui, Philip bịa ra một chứng bệnh bí mật có cái tên kép man rợ, hỗn hợp
tiếng Hi Lạp và tiếng la tinh (một thuật ngữ y học bao gồm hai thứ tiếng
đó) khiến chúng thích chí ré lên cười ngặt nghẽo. Chúng kéo Philip vào
phòng bắt chàng kể lại câu chuyện để cho bố chúng được mở mang trí óc.
Athelny đứng lên bắt tay chàng. Ông ta chăm chăm nhìn Philip, nhưng với
cặp mắt ốc nhồi tròn xoe thì dường như lúc nào ông ta cũng có vẻ nhìn
chằm chằm như thế. Khi ấy, Philip không hiểu vì sao cái nhìn đó làm cho
chàng ngượng ngùng.

- Chủ nhật vừa rồi chúng tôi nhớ anh quá! Ông ta nói.

Không bao giờ Philip nói dối được mà không lúng túng, và khi giải thích

xong lý do không đến được, mặt chàng đỏ bừng. Sau đó bà Athelny bước
vào bắt tay chàng:

- Tôi mong anh đã khỏe hơn. - Bà nói.

Chàng không hiểu vì sao bà đoán được đã có chuyện gì xảy đến với

chàng, bởi vì khi chàng lên gác với lũ trẻ thì cửa nhà bếp đóng và chúng
không hề rời chàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.