KIẾP NGƯỜI - Trang 850

- Khi tôi nghĩ là tôi đã lãng phí cuộc đời ở đó như thế nào - ông phát biểu

ở nhà - tôi gần như muốn ghi tên thôi việc. Đây không phải là chỗ để phát
huy tài năng cho một người như tôi. Tôi cằn cỗi đi, tôi bị bỏ đói.

Không để ý tới những lời than phiền của chồng, bà Athelny lặng im ngồi

khâu vá, môi hơi mím.

- Thời buổi này rất khó kiếm việc làm. Công việc của ông ở đây vừa đều

đặn lại vừa chắc chắn như thế, ông cứ ở đó, chừng nào người ta còn hài
lòng về ông.

Hiển nhiên là Athelny phải ở lại đó. Được nhìn thấy người đàn bà vô

học, người chỉ ràng buộc chồng bằng một sợi dây không hợp pháp lại giành
được uy thế với con người tài hoa không kiên định này thật là một điều thú
vị.

Bà Athelny đối xử ân cần với Philip bằng một tấm lòng nhân hậu của

một người mẹ, trong khi chàng đang ở trong một hoàn cảnh khó khăn,
chàng cảm động thấy bà lo toan cho mình cơm ngon, canh ngọt; chủ nhật
cũng được đến với gia đình thân thiết này, đó là niềm an ủi của đời chàng
(và khi đã dần dần quen với chuyện này, thì sự đơn điệu của nó là điều chủ
yếu làm cho chàng kính sợ). Ngồi trên những chiếc ghế oai vệ kiểu Tây
Ban Nha tranh luận đủ điều với Athelny là một niềm vui mặc dù hoàn cảnh
chàng có vẻ vô vọng đến thế, không bao giờ chàng chia tay ông để trở về
phố Harrington, mà chàng không mang theo trong lòng một cảm giác hoan
hỉ. Mới thoạt đầu Philip cố gắng tiếp tục nghiên cứu sách vở y học để khỏi
quên những điều đã học nhưng vô ích, sau một ngày làm việc mệt nhoài,
chàng không tài nào tập trung tư tưởng, và khi chàng không biết còn bao
nhiêu lâu nữa mới có thể trở lại bệnh viện thì dường như tiếp tục học tập là
một việc làm vô vọng. Chàng liên tiếp nằm mơ thấy mình ở trong căn
phòng của bệnh viện. Mỗi lần tỉnh giấc là một lần đau khổ. Sự ồn ào của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.