KIẾP NGƯỜI - Trang 858

- Cậu cứ lấy đi.

Lawson nhận tiền im lặng. Họ đứng giữa mặt đường, bị dân chúng đi qua

chen lấn. Có một cái gì đó lấp lánh trong cặp mắt Philip như nhạo báng
khiến chàng họa sĩ vô cùng khó chịu và hắn không biết được rằng lòng
Philip nặng trĩu nỗi niềm tuyệt vọng. Lawson hết sức muốn làm cái gì đấy,
nhưng hắn lúng túng không biết làm gì.

- Này, cậu đến xưởng vẽ trò chuyện với mình một lúc được không?

- Không - Philip đáp.

- Sao lại không?

- Chẳng có chuyện gì nói.

Chàng thấy nỗi đau khổ hiện lên trong ánh mắt Lawson, nhưng chàng

không ghìm nổi mình. Chàng ân hận, nhưng chàng phải nghĩ đến chàng.
Chàng không chịu nổi ý nghĩ đưa hoàn cảnh của mình ra bàn luận. Sở dĩ
chàng chịu đựng được vì chàng đã kiên quyết không nghĩ đến nó nữa.
Chàng lo sợ sự mềm yếu của mình, mỗi lần bắt đầu thổ lộ tâm can. Hơn
nữa chàng ghét cay ghét đắng những nơi chàng đã sống khổ sở, chàng nhớ
lại nỗi nhục nhã phải cam chịu, khi ở xưởng vẽ, bụng đói cồn cào, chàng
phải nhờ Lawson mời đi ăn cơm và dịp gần đây nhất chàng vay mượn của
hắn năm silinh. Chàng không thích gặp Lawson vì hắn gợi lại những ngày
vô cùng nhục nhã của chàng.

- Này, vậy thì một tối nào đó đến ăn cơm với tớ nhé. Đêm nào cũng

được, tùy cậu chọn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.