KIẾP NGƯỜI - Trang 883

trong phòng khách vắng vẻ ở phố Harrington chàng để ra một tiếng để làm
bài tập tiếng Tây Ban Nha và về phía mình, chàng đã dịch được những câu
văn tuyệt diệu trong Don Quixote sang tiếng Anh. Mỗi tuần một lần
Athelny dạy cho chàng một bài học và Philip học được một số câu để giúp
chàng trong cuộc hành trình. Bà Athelny cười diễu hai người.

- Ối! Trời ơi, hai ông cứ luẩn quẩn với cái tiếng Tây Ban Nha nhà các

ông mãi! Nào các ông, tại sao các ông không làm một cái gì có ích hơn
nhỉ?

Nhưng Sally, lúc này đang độ trưởng thành, sắp búi tóc như người lớn

vào dịp lễ Thiên Chúa giáng sinh, thỉnh thoảng đứng bên anh nghiêm trang
lắng nghe, trong khi cha nàng và Philip trao đổi bình luận với nhau bằng
một thứ tiếng mà nàng không hiểu. Nàng cho bố là con người phi thường từ
trước đến giờ chưa từng thấy và nàng chỉ nhận xét Philip qua ý kiến của bố.

- Bố bảo rằng số chú Philip khá lắm đấy - Nàng nhận xét như thế với lũ

em trai và em gái.

Thorpe, đứa lớn nhất đã đủ tuổi để làm thủy thủ trên tàu Arethusa, và

Athelny, bằng cách mô tả diện mạo đẹp đẽ của chàng trai khi mặc quân
phục về nhà nghỉ phép đã làm cho cả nhà khoái trá. Vừa bước vào tuổi
mười bảy, Sally đã đi học nghề may quần áo phụ nữ. Vẫn cái kiểu nói năng
hoa mỹ, Athelny nói về những con chim này đã đủ khả năng bay nhảy,
đang bắt đầu rời tổ ấm của cha mẹ; và rưng rưng nước mắt, ông bảo bất cứ
lúc nào chúng muốn quay về thì cái tổ ấm kia vẫn còn đó. Tổ ấm đấy và
cơm ăn vẫn đấy cứ mãi mãi là của chúng, tấm lòng người cha sẽ chẳng bao
giờ khép lại trước nỗi lo cho đàn con.

- Ông Athelny, ông nói quá - bà vợ bảo - Tôi không hiểu chúng nó có thể

chuốc vào những lo lắng gì nếu chúng vững vàng chín chắn. Chừng nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.