KIẾP NGƯỜI - Trang 907

Ngay sau đó bác sĩ Wigram đến, và sau khi khám bệnh cha sở xong, ông

ta nói chuyện với Philip.

- Anh Philip, tôi e lần này ông cụ không qua được. Đó là một tổn thất lớn

cho mọi người chúng ta. Tôi quen biết ông cụ đã ba mươi lăm năm nay.

- Dường như bây giờ ông cụ khá khỏe - Philip nói.

- Tôi đang giữ cho ông cụ sống được là nhờ thuốc men, nhưng không thể

kéo dài được lâu. Hai ngày gần đây tình hình rất xấu, nhiều phen tôi cứ
tưởng ông cụ đã đi hẳn.

- Bà Foster có nói gì với anh không?

- Ý bác sĩ muốn nói gì?

- Những người này rất mê tín; bà ấy khăng khăng với ý nghĩ là ông ấy

còn vướng mắc điều gì trong lòng và khi nào chưa tống khứ được điều ấy
thì ông chưa nhắm mắt được. Ông không muốn thú nhận điều đó.

Philip không đáp lại, và bác sĩ tiếp tục.

- Dĩ nhiên đó là chuyện vô lý, ông ấy sống cuộc đời hết sức trong sạch,

ông ấy đã hoàn thành nhiệm vụ, ông ấy là mục sư có đức hạnh của giáo
khu, tôi chắc rằng tất cả chúng ta sẽ nhớ ông; ông ta không có điều gì để tự
chê trách. Tôi rất ngại không biết vị cha sở sau này có hợp với chúng ta
bằng nửa như thế này không.

Trong nhiều ngày, bệnh trạng của ông Carey vẫn không thay đổi. Ông ăn

ít và không được ngon miệng như trước. Bây giờ bác sĩ Wigram quyết làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.