KIẾP SAU - Trang 195

những sinh viên của tôi tại Yale. Các người đã tiến thật gần tới đích.
Trong kiếp đó, anh đã mang cái tên Jonas, anh đã học tại Boston và
muốn đổi tên gọi của mình theo kiểu Mĩ, song điều đó chẳng có gì
quan trọng cả. suýt nữa thì anh tìm thấy Clara, trong các giấc mơ
anh thấy được nó đang ở London, song tôi đã vừa kịp chia rẽ các
người.

- Bà thật điên rồ!
Jonathan bỗng thấy vò xé bởi ước muốn rời khỏi cái nơi đang

khiến anh ngạt thở này. Anh tiến ra cửa. người đàn bà tóc trắng thô
bạo kéo tay anh lại.

- Tất cả các nhà phát minh lớn đều có một điểm chung là biết

cách tự mình tách ra khỏi thế giới bao quanh họ, để tưởng tượng. tôi
đã thành công trong việc khiến cho Coralie O’Mally phát điên, và tôi
đã gần như làm được điều đó với Clara cái ngày mà tôi đầu độc chết
Jonas. Tôi đã nói với anh ngay lần đầu tiên gặp nhau tại Miami. Yêu
và hận chính là cách sáng tạo ra cuộc sống, thay và chiêm ngưỡng
nó. Tình cảm không phải lúc nào cũng lụi tàn, Jonathan ạ. Và tình
cảm luôn khiến cho các người phải tái hợp.

Jonathan nhìn bà ta khinh bỉ, anh túm cánh tay bà ta và hất nó ra

khỏi tay anh.

- Bà đang tìm cách làm gì, bà Walton?
- Vắt kiệt linh hồn anh và buộc anh vĩnh viễn phải rời xa Clara.

Chính vì thế mà trưết tôi phải khiến cho các người tìm thấy nhau.
Tôi đã chạm tới đích. Nếu như lần này các người không thể hưởng
tình yêu bên nhau, thì đây sẽ là lần cuối cùng các người được sống.
linh hồn của các người đã gần hết năng lượng, chúng sẽ không thể
vượt qua nổi một lần chia tay nữa.

- Đó chính là mục đích của bà ư? Jonathan vừa nói vừa đứng

dậy. bà muốn trả thù vì một điều đã xảy ra cách đây hơn một thế kỉ
phải không? Cứ cho là mọi chuyện sẽ tuân theo suy luận của bà, bà
sẵn sang hi sinh một trong hai cô con gái của mình vì ước muốn điên
rồ đó ư? Vậy mà bà vẫn cho rằng mình không điên sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.