KIẾP SAU - Trang 66

cho họ anh sắp trò chuyện xong và sẽ đuổi theo họ.

- Di động của bạn anh không cần phải sạc pin bao giờ hả?
- Cậu ấy tràn trề năng lượng đến nỗi truyền cả sang pin điện

thoại rồi!

- Chắc vậy, chúng ta đi nhanh lên thôi, ở ngay trước mặt kia rồi.
Jonathan và Clara băng qua đường, họ bước vào một nhà hàng

nhỏ bán đồ ăn kiểu Nhật và chọn một khoang trong góc. Jonathan
đưa thực đơn cho Clara đúng lúc Peter xuất hiện trước cửa và nhập
bọn cùng họ.

- Chỗ này thật thú vị, anh ngồi xuống và nói. Thật xin lỗi vì đã để

hai người phải chờ, tôi cứ nghĩ với sự chênh lệch giờ giấc, tôi sẽ có
một chút thời gian trước khi các văn phòng ở Boston bắt đầu làm
việc, nhưng “ợ chưa họp kẻ cắp đã đến”.

- Cậu có đói không? Jonathan hỏi và đưa thực đơn cho anh bạn.
Peter mở thực đơn rồi đặt nó lên bàn, vẻ mặt anh trông thật bực

bội.

- Hai người thích món cá sống này lắm hả? Tôi khoái những món

không khiến mình phải đắn đo về độ tươi sống hơn.

- Hai anh em quen nhau lâu lắm rồi phải không? Clara hỏi vẻ

thích thú.

Bữa ăn trưa khá dễ chịu. Peter tận dụng hết sức sự thu hút của

mình, anh làm cho Clara cười khá nhiều. Anh kín đáo viết vội vài
chữ lên một chiếc khăn giấy và nhét vào tay Jonathan. Jonathan mở
tờ giấy để trên đùi; sau khi đọc xong, anh vo tròn mẩu giấy và lén
thả nó xuống đất. Phía bên kia đường, dưới bầu trời London vần vũ
mây, bức tranh của danh họa già người Nga vẫn tỏa ra ánh sáng của
một mùa hè xa xưa dường như không bao giờ ngừng tắt.

Sau bữa ăn trưa, Peter quay về văn phòng Christie’s trong khi

Jonathan và Clara trở lại phòng tranh. Suốt buổi chiều hôm ấy, anh
ngồi trên một chiếc ghế cao, đối diện với bức tranh. Anh chăm chú
xem xét từng chi tiết nhỏ qua kính lúp, rồi cẩn thận ghi chép những
nhận xét của mình vào một cuốn sổ lớn gáy x

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.