KIÊU HÃNH VÀ ĐỊNH KIẾN - Trang 182

Cô lặp lại:
- Anh có thể phủ nhận anh đã làm việc ấy hay không?
Anh trả lời, ra vẻ như trầm tĩnh:
- Tôi không có ý định phủ nhận rằng tôi đã làm mọi việc trong khả năng
của tôi nhằm ngăn cách bạn tôi khỏi chị cô, hoặc phủ nhận rằng tôi đã vui
vì đã thành công. Tôi đã tử tế với anh ấy hơn là cả chính tôi.
Elizabeth khinh miệt vẻ bề ngoài của thói biểu lộ cách phê phán lịch sự
này, nhưng cô vẫn nắm bắt thực chất ý nghĩa của nó và không muốn hoà
đồng với nó. Cô tiếp:
- Nhưng không phải chỉ có việc này khiến cho tôi ghét anh. Trước việc này
rất lâu tôi đã có ý nghĩ về anh như thế nào. Nhiều tháng trước, anh
Wickham đã kể cho tôi nghe về bản chất con người anh. Về việc này, anh
có thể nói như thế nào? Anh có thể tự biện hộ bằng cách tưởng tượng ra
một hành động thân thiện như thế nào? Hoặc anh muốn giãi bày một cách
sai lạc ra sao cho những người khác nghe?
Darcy nói với giọng kém hoà nhã, mặt ửng đỏ thêm:
- Cô đã quá quan tâm đến những vấn đề của anh ấy.
- Nếu đã biết qua những bất hạnh của anh ấy thì ai lại không quan tâm đến
chứ?
Darcy khinh bỉ:
- Những bất hạnh của anh ấy! Vâng, những bất hạnh của anh ấy thật là lớn.
Elizabeth lớn tiếng:
- Và anh đã gây ra. Anh đã khiến anh ấy lâm vào cảnh khốn cùng hiện giờ,
khốn cùng theo nghĩa tương đối. Anh đã nắm giữ mọi quyền lợi mà anh
phải biết đã được sắp xếp cho anh ấy. Anh đã làm mất những năm tốt đẹp
nhất của cuộc đời anh ấy, của cuộc đời tự lập mà lẽ ra anh ấy phải được
hưởng. Anh đã làm mọi việc này! Và thêm vào đó, anh còn khinh khi và
nhạo báng khi người ta nhắc đến những bất hạnh của anh ấy.
Darcy thốt lên, khi anh bước nhanh quanh gian phòng:
- Ý nghĩ của cô về tôi là như thế đấy! Cô phán xét về tôi là như thế đấy!
Tôi cảm ơn cô đã giải thích tường tận. Theo như cách lý luận ấy, những lỗi
lầm của tôi quả thật là nặng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.