KIÊU HÃNH VÀ ĐỊNH KIẾN - Trang 228

mấy tháng hè.
Elizabeth nghĩ: “Ngoại trừ khi cô ấy đi Ramsgate”.
- Khi ông chủ bà lập gia đình, hẳn bà sẽ thường thấy mặt ông hơn.
- Vâng, thưa Ngài, nhưng tôi không rõ việc ấy sẽ xảy ra khi nào. Tôi không
rõ ai có thể xứng đáng với ông ấy.
Ông bà Gardiner mỉm cười. Elizabeth không thể nhịn thốt ra:
- Bà nghĩ thế hẳn là đích thật do giá trị con người ông ấy.
- Tôi không nói gì hơn là sự thật và điều mà mọi người biết rõ về ông ấy
nói ra.
Elizabeth nghĩ vấn đề đang đi khá xa, và cô ngạc nhiên lắng nghe khi bà
quản gia thêm:
- Trong đời tôi chưa bao giờ nghe ông ấy có lời nặng nhẹ gì, và tôi đã biết
ông ấy từ khi ông lên bốn.
Đây là lời ca ngợi khác thường so với những lời ca ngợi khác, hoàn toàn
trái ngược với ý kiến của cô. Cô luôn tin chắc rằng anh không phải là người
điềm đạm. Sự chú ý của cô càng trỗi dậy thêm, và cô thích thú được nghe
ông cậu nói:
- Rất ít người được ca ngợi nhiều đến thế. Bà may mắn có một ông chủ như
vậy.
- Vâng, thưa Ngài, tôi biết tôi may mắn. Nếu tôi đi khắp thế giới, tôi sẽ
không thể gặp người nào hơn ông ấy. Nhưng tôi luôn thấy một điều là
người có tính tốt khi còn nhỏ sẽ có tính tốt khi lớn lên; và ông ấy luôn là
đứa trẻ hiền dịu nhất, có con tim rộng lượng nhất trên thế giới.
Elizabeth gần như nhìn chăm bẳm bà. Cô nghĩ: “Có thể nào anh Darcy lại
như thế!”
Bà Gardiner nói:
- Ông cụ là một người rất tốt.
- Vâng, đúng vậy, thưa bà; và con trai ông ấy sẽ giống như ông ấy – cũng
nhân ái với người nghèo.
Elizabeth lắng nghe, tự hỏi, hồ nghi, nôn nóng muốn nghe thêm. Bà
Reynolds không thể khiến cô chú ý đến điều gì khác. Bà nói về những bức
hoạ, kích thước những gian phòng, giá cả những món nội thất, nhưng cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.