KIÊU HÃNH VÀ ĐỊNH KIẾN - Trang 260

- Thế thì, mợ nghĩ cháu không có lí do để tin rằng khi họ đi Brighton, họ có
tình ý với nhau, phải không?
- Cháu không thấy có lí do nào cả. Cháu không nhớ đã thấy dấu hiệu gì về
tình cảm giữa hai người. Khi anh ta mới gia nhập lực lượng dân quân, con
nhỏ đã mến anh ta rồi, nhưng tất cả chúng cháu cũng thế. Mọi cô gái tại
Meryton hay chung quanh đấy đều mê mệt anh ta trong hai tháng đầu,
nhưng anh ta không hề đối xử đặc biệt với nó qua bất kì cử chỉ chăm chút
nào. Vì thế, sau giai đoạn cảm mến điên cuồng, con nhỏ không còn mến
anh nữa, còn những người khác trong trung đoàn đối xử với nó đặc biệt hơn
nên nó mến hơn.

*

* *

Dù cho không có nhiều điều gì mới lạ thêm vào những lo âu, hi vọng và
phỏng đoán, không ai có thể gạt bỏ những tâm tư này được lâu trong suốt
cuộc hành trình. Tâm trí Elizabeth luôn luôn vướng bận. Bọ dằn vặt vì mọi
khổ não và tự trách móc, không lúc nào cô cảm thấy thoải mái hoặc tạm
quên vụ việc.
Ba người di chuyển càng nhanh cáng tốt, và sau khi ngủ qua đêm trên
đường, họ về đến Longbourn vào giờ ăn tối ngày hôm sau. Elizabeth an
tâm rằng Jane hẳn đã không âu lo vì phải chờ đợi lâu.
Các đứa trẻ nhà Gardiner đang đứng trên thềm nhà khi họ đánh xe vào, và
khi chiếc xe chạy đến ngạch cửa, bọn trẻ mặt sáng lên, nhảy cỡn chào đón
họ.
Elizabeth nhảy xuống khỏi xe, hôn vội mỗi đứa trẻ, chạy vào tiền sảnh
trong khi ông bà Gardiner bận bịu với các đứa con của họ và Jane đang
chạy từ phòng ba mẹ xuống các bậc thang lầu.
Elizabeth trìu mến ôm lấy cô chị, nước mặt giàn giụa nhưng không bỏ phí
thời khắc nào. Cô hỏi đã có tin tức của hai kẻ bỏ đi trốn không. Jnae đáp:
- Chưa. Nhưng bây giờ có cậu đến đây, chị mong mọi việc sẽ tốt đẹp.
- Bố đã đi thành phố rồi à?
- Vâng, ông đã đi hôm thứ ba như chị đã nói trong thư.
- Và chị được tin bố thường chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.