KIÊU HÃNH VÀ ĐỊNH KIẾN - Trang 47

tôi từng thấy. Tôi vẫn thường nói với những cô bé khác của tôi rằng chúng
không thể so sánh cùng chị của chúng. Ngài Bingley, anh có một căn phòng
thật trang nhã, thêm ngoại cảnh thật quyến rũ qua con dường dạo lót sỏi
ngoài kia. Tôi chưa từng thấy nơi nào đẹp như Netherfield. Tôi mong anh
không có ý định sẽ vội vã rời khỏi nơi này, dù tôi biết rằng anh chỉ thuê
ngắn hạn.
- Tôi quyết định mọi việc đều chóng vánh, vì thế nếu tôi nhất quyết rời khỏi
Netherfield, cò thể tôi sẽ lên đường trong vòng năm phút. Tuy nhiên vào
lúc này tôi muốn ổn định ở đây. – Bingley trả lời.
Elizabeth thốt lên:
- Chính đấy là điều tôi đoán về anh.
- Cô bắt đầu hiểu tôi rồi phải không? – Anh quay về phía cô thốt lên.
- À vâng tôi nghĩ rằng mình hiểu anh khá rõ.
- Tôi mong rằng đây là lời khen. Nhưng bị nhìn thấu suốt về mình thì thật
là tội nghiệp cho tôi.
- Nhưng điều này không nhất thiết là một người với cá tính sâu sắc và tinh
tế như anh phải làm ra vẻ khó hiểu hơn.
Bà mẹ thốt lên:
- Lizzy, hãy nhớ con đang ở đâu, đừng phóng túng như ở nhà.
Bingley tiếp lời ngay:
- Trước đây tôi không biết rằng cô hay tìm hiểu về cá tính. Hẳn đây là một
ngành nghiên cứu thích thú.
- Vâng thích nhất là những cá tính phức tạp, ít ra cũng có lợi điểm ở đấy.
- Cả nước mới có thể cung ứng vài đối tượng như thế. Nơi miền quê, ta di
chuyển trong một xã hội rất hạn hẹp và ít thay đổi.
- Nhưng chính con người thì lại thay đổi nhiều đến nỗi bao giờ chúng ta
cũng có thể quan sát cái gì đấy mới nơi họ.
Bà Bennet nói, với vẻ phật ý vì anh đã đề cập đến miền quê:
- Vâng đúng như thế. Tôi đảm bảo với anh rằng có nhiều việc như thế xảy
ra nơi miền quê cũng như trong thành thị.
Mọi người đều ngạc nhiên. Darcy sau khi nhìn bà một khoảnh khắc, im
lặng quay đi hướng khác. Nghĩ rằng mình đã thắng áp đảo anh ta, bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.