KIÊU HÃNH VÀ THÀNH KIẾN - Trang 11

ngạc, nhất là bà Bennet. Sau khi sự phấn khởi, xôn xao đã lắng xuống, bà
tuyên bố đó là điều mình vẫn hằng mong đợi:
- Ông thật tốt. Tôi biết cuối cùng tôi cũng thuyết phục được ông mà. Tôi
biết chắc chắn rằng ông rất thương các con gái của mình để bỏ qua một sự
quen biết như vậy. Chao ơi, tôi rất vui lòng. Ông thật biết cách nói đùa.
Sáng nay đã đi gặp người ta rồi mà cứ giả bộ như không có gì, mãi đến bây
giờ mới nói.
- “Kitty, bây giờ con muốn ho bao nhiêu thì ho”, ông Bennet nói và bước
ra khỏi phòng, cảm thấy quá mệt mỏi với bà vợ của mình.
Đợi cho cánh cửa đã khép lại phía sau chồng, bà Bennet nói với các con:
- Cha của các con tốt quá. Mẹ thật chẳng biết tụi bay sẽ đền bù cho ổng
thế nào về chuyện này. Mẹ nói cho các con biết, nếu cha mẹ mỗi ngày phải
đi làm quen với người xa lạ thì thật khó chịu lắm. Nhưng mà vì các con,
chuyện gì cha mẹ cũng làm được. Con gái cưng Lydia của mẹ, con là nhỏ
nhất trong nhà, mẹ không dám chắc Bingley sẽ khiêu vũ với con trong buổi
dạ vũ sắp tới đâu.
- "Ồ, con sẽ không chịu thua kém đâu. Tuy nhỏ nhất nhưng con lại cao
nhất nhà mà". Lydia trả lời mẹ một cách chắc nịch.
Nguyên buổi chiều còn lại, mọi người ngồi phỏng đoán coi chừng nào thì
anh chàng Bingley sẽ đến thăm đáp lễ ông Bennet và liệu họ có nên mời
chàng ở lại dùng bữa chiều không

Chú thích:

(1) Trong xã hội thời đó ở Anh, nếu muốn được làm quen với một người
khác, người muốn làm quen phải được giới thiệu qua một người trung gian.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.