KIÊU HÃNH VÀ THÀNH KIẾN - Trang 213

luyến của ông và Wickham rất bền chặt cho đến phút cuối, đến nỗi trong di
chúc của mình ông đã gửi gấm tôi ủng hộ và giúp đỡ anh ta thăng tiến tới
những gì cao nhất trong sự nghiệp mà anh có thể đạt được và nếu anh ta
nghe theo những sắp đặt để trở thành một mục sư, thì một căn nhà và lợi
tức có giá trị dành cho mục sư sẽ là phần của anh ngay sau khi căn nhà và
chức vụ được bỏ trống. Di chúc cũng nêu rõ anh ta được kế thừa một ngàn
Bảng. Cha của Wickham không sống lâu hơn cha tôi. Chỉ trong vòng nửa
năm sau khi hai người đã qua đời, Wickham viết thư cho tôi cho biết anh
không còn muốn làm theo sự sắp đặt đó nữa. Anh ta hy vọng tôi sẽ không
cho là quá đáng để gửi cho anh ngay lập tức một số tiền ứng trước thay vì
cho anh nghề nghiệp mục sư mà anh ta cho rằng không có lợi gì cho mình
cả. Anh ta nói thêm rằng có ý định học luật và tôi nên biết rằng một ngàn
Bảng thì không đủ để trang trải. Tôi thà nuôi hy vọng còn hơn là tin anh ta
có thành ý, thế nhưng, với bất cứ mức độ nào tôi cũng đã sẵn sàng đồng ý
tán thành lời đề nghị của anh ta. Tôi đã biết rằng Wickham không muốn trở
thành một mục sư, do đó sự việc được dàn xếp, Wickham sẽ rút lui không
giúp việc cho nhà thờ mặc dù anh có đủ điều kiện để nhận điều đó. Để
đánh đổi lại, Wickham đã được nhận ba ngàn Bảng. Tất cả quan hệ giữa
chúng tôi coi như đã được giải quyết. Tôi nghĩ anh ta quá tệ, không muốn
mời anh ta tới Pemberley nữa và cũng không muốn giao thiệp với anh ta
khi tôi lên thủ đô. Tôi biết Wickham nói đi học luật chỉ là một cái cớ giả
tạo. Mục đích chính của anh ta là lên thủ đô ở để có thể hoàn toàn tự do
không bị ràng buộc gì. Cuộc sống của anh ta là môt cuộc sống ăn không
ngồi rồi và chơi bời phóng đãng. Sau đó trong vòng ba năm, tôi rất ít nghe
tin tức về Wickham. Tuy nhiên đến khi người đang giữ chức mục sư và sống
trong căn nhà lúc trước đã hứa để lại cho Wickham qua đời, anh ta lại viết
thư kể lể với tôi một lần nữa. Trong thư anh ta quả quyết với tôi và tôi cũng
không khó khăn gì tin như vậy, rằng tình hình của anh ta lúc đó rất bi đát.
Anh ta khám phá ra rằng ngành luật không kiếm được nhiều tiền nên anh
đã nhất quyết muốn được về phong chức nếu như tôi dành căn nhà mục sư
đó cho anh ta. Wickham tin rằng tôi sẽ làm như vậy vì anh biết lúc đó tôi
không có người nào khác để giao cho, vả lại tôi cũng không thể quên đi chủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.