KIÊU HÃNH VÀ THÀNH KIẾN - Trang 232

Jane Austen

Kiêu Hãnh Và Thành Kiến

Dịch giả: Thu Trinh

CHƯƠNG 39

Lúc đó là tuần lễ thứ hai của tháng Năm, ba cô gái trẻ, Jane,

Elizabeth và

Maria cùng rời khỏi nhà của ông bà Gardiner ở đường Gracechurch để đi
đến một quán trọ đã hẹn trước trong một thành phố vùng Hertfordshire, nơi
ông Bennet đã sắp đặt đưa xe ngựa tới đón họ về nhà. Lúc sắp sửa tới nơi,
mấy cô gái thấy Kitty và Lydia đang đứng từ cửa sổ nhà hàng ăn trên lầu
nhìn ra. Hai cô em gái đã đến từ hơn một giờ. Trong lúc chờ đợi, hai cô đã
không bỏ phí thời gian đi thăm viếng cửa hàng may trang phục bên kia
đường và đứng ngắm những người lính đang đứng gác. Sau đó họ về nhà
trọ để chuẩn bị cho món xà lách dưa leo.

Sau khi chào đón các chị của mình, hai cô em hân hoan kêu dọn ra bàn bất
cứ món thịt ướp lạnh nào mà nhà hàng có thể cung cấp được. Họ la lối inh
ỏi:
- Các chị xem có đẹp không? Có phải đây là một sự ngạc nhiên lý thú
không?
- “Tụi em đã có ý định đãi các chị bữa này”, Lydia nói thêm “nhưng các chị
phải cho tụi em mượn tiền bởi vì tụi em đã xài hết tiền của mình ở cửa hàng
bên kia rồi”. Sau đó Lydia khoe những món hàng mình mới mua. “Nhìn
này, em mới mua chiếc nón này. Em nghĩ nó không đẹp lắm nhưng vẫn cứ
mua. Ngay sau khi về nhà em sẽ gỡ nó ra từng mảnh và gắn lại xem có đẹp
hơn không”.

Khi bị mấy chị chê chiếc nón xấu quá, Lydia nói một cách dửng dưng:
- Ồ! Nhưng ở trong tiệm đó còn hai ba cái khác còn xấu hơn cái này nữa.
Khi em mua một vài miếng vải satin màu đẹp hơn và sửa sang lại, em nghĩ
nó sẽ không đến nỗi tệ lắm. Hơn nữa, mùa hè này sau khi quân đoàn rời
khỏi Meryton rồi thì mình có ăn mặc gì cũng không còn giá trị. Mấy quân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.