KIÊU HÃNH VÀ THÀNH KIẾN - Trang 235

Với cách kể chuyện khéo léo khôi hài, thêm vào sự gợi ý và góp chuyện
của Kitty, Lydia đã cố tìm cách tiêu khiển các chị em trên đường về
Longbourn. Elizabeth rất ít để ý nhưng mỗi khi nghe nhắc tới tên Wickham
thì nàng không bỏ sót một chi tiết nào.

Cả gia đình chào đón mấy cô con gái thật nồng hậu. Bà Bennet vui
sướng gặp lại Jane và thấy rằng con bà đã không mất đi chút nào sắc đẹp.
Trong bữa ăn chiều, ông Bennet lập đi lập lại nhiều lần với Elizabeth:
- Lizzy. Cha rất mừng con đã trở về.
Mọi người tập trung ở phòng ăn. Gần như cả gia đình Lucas đều đến để
thăm Maria và nghe tin tức mà họ đang trông chờ. Phu nhân Lucas hỏi
thăm Maria, lúc đó đang ngồi đối diện trong bàn, về phúc lợi và gia cầm
của cô con gái lớn. Bà Bennet thì bận rộn vừa lắng nghe Jane lúc đó đang
ngồi dưới chân bà kể về những thời trang đang thịnh hành, vừa kể lại
những lời này cho mấy đứa con nhỏ nhà Lucas. Lydia bằng một giọng nói
lớn hơn hết mọi người, đang kể lại những điều vui thích trong buổi sáng.
Lydia nói:
- Chị Mary ơi. Em ước gì chị được đi với tụi em, vui ơi là vui. Tụi em đều
đi chung, Kitty và em kéo tấm màn lên giả bộ như không có ai ngồi trong
xe ngựa. Em có thể làm như vậy suốt đoạn đường nếu như Kitty không cảm
thấy khó chịu trong người. Khi bọn em tới quán trọ, em cho rằng tụi em đã
cư xử rất hào phóng, tụi em đãi ba chị ăn một bữa ăn với thịt ướp lạnh ngon
nhất thế giới. Nếu chị đi theo, tụi em cũng đãi chị luôn. Sau đó tụi em đi về
thật là vui. Em tưởng tụi em sẽ không thể nào nhét vừa hết vào xe ngựa.
Em đã chuẩn bị chết vì cười. Sau đó trên đường về mọi người thật là vui vẻ.
Tụi em nói và cười lớn ơi là lớn, người ở cách xa mười dặm chắc cũng còn
nghe được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.