KIÊU HÃNH VÀ THÀNH KIẾN - Trang 255

Jane Austen

Kiêu Hãnh Và Thành Kiến

Dịch giả: Thu Trinh

CHƯƠNG 43

Trên đường đi,

Elizabeth ngắm nhìn những rừng cây ở Pemberley với tâm

hồn xao xuyến. Cuối cùng họ rẽ vào trạm giữ cổng chính, lúc đó tâm trạng
của nàng hoàn toàn run rẩy vì kích động.

Rừng cây rất rộng, trải dài bao la. Họ bắt đầu đi vào từ vùng đất thấp
nhất của nó, sau đó xe ngựa đi mất một lúc lâu ngang qua những hàng cây
dài xa tắp rất đẹp.

Đầu óc Elizabeth tràn đầy những suy nghĩ khiến nàng không thể tập
trung tư tưởng để nói chuyện với mọi người, tuy nhiên nàng vẫn có dịp
ngắm nhìn và thưởng thức mọi cảnh trí phía trước. Xe ngựa từ từ đi lên dốc
khoảng nửa dặm, sau đó họ lên tới đỉnh của một vùng đất rất cao. Nơi đây
cây cối đã trở nên thưa thớt và mọi người đã có thể nhìn thấy được
Pemberley. Căn nhà nằm phía bên kia thung lũng được dẫn tới bởi một con
đường dốc ngoằn ngoèo. Nó là một tòa nhà to lớn rất đẹp, xây bằng đá,
đứng ngay trên một vùng đất cao, phía sau nhấp nhô những ngọn đồi cây.
Trước mặt căn nhà là một giòng sông nhỏ được đào mở rộng ra nhưng
trông rất tự nhiên. Hai bờ sông được tô điểm không quá cầu kỳ hay giả tạo.
Elizabeth cảm thấy rất thích thú, nàng chưa từng thấy nơi nào có cảnh quan
tự nhiên đẹp như vậy, nơi mà vẻ đẹp tự nhiên không bị mất đi bởi sự trang
trí thêm thắt vào bởi những khiếu thẩm mỹ vụng về. Tất cả mọi người đều
trầm trồ khen ngợi và ngay lúc đó Elizabeth cảm thấy nếu được làm nữ chủ
nhân của Pemberley thì quả thật là một điều rất thú vị.

Họ bắt đầu đi xuống đồi, băng ngang qua một cây cầu và đến cửa tòa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.