KIÊU HÃNH VÀ THÀNH KIẾN - Trang 307

làm bất cứ chuyện gì trong khả năng của anh ta để giúp mình. Nhưng nghĩ
lại, tốt hơn cả, có lẽ Elizabeth nên cho chúng ta biết Wickham có ngươi bà
con nào còn sống không”
.

Elizabeth không phải không hiểu dựa vào gì mà ông Gardiner viết câu
này và với nàng nó thật là một câu ngụ ý khen ngợi, thế nhưng nàng cho
rằng mình thật ra không có tin tức gì hơn. Elizabeth chưa bao giờ nghe qua
Wickham có người bà con thân quen nào ngoại trừ cha và mẹ của chàng,
nhưng cả hai người đều đã qua đời nhiều năm rồi. Tuy nhiên cũng có thể
một vài người bạn của chàng trong quân đoàn có thể cho biết thêm tin tức.
Tuy nàng cũng không lạc quan tin tưởng mấy, nhưng ít ra nó cũng còn
mang chút hy vọng.

Mỗi ngày trôi qua ở Longbourn đều tràn ngập những nỗi lo lắng và chờ
đợi. Sự bồn chồn nhất của mọi người là mong đợi những lá thư, đó là mục
tiêu quan trọng nhất của mỗi buổi sáng. Qua chúng mọi người sẽ biết được
những tin tốt hay xấu.

Thế nhưng trước khi nhận được thêm tin tức của ông Gardiner, một lá
thư được gửi đến cho ông Bennet từ Collins. Jane đã được cha cho phép mở
hết các thư đề tên cha khi ông vắng mặt, nàng theo lời cha dặn và đọc lá
thư này. Elizabeth đã biết trước rằng những lá thư của Collins lúc nào cũng
chứa đựng sự tò mò, nên đã đọc ké với chị. Thư được viết như sau:

“Thưa chú,
“Dựa trên mối quan hệ của chúng ta, cháu cảm thấy cần phải chia buồn
với chú trong tình trạng đau khổ mà chú đang chịu đựng. Ngày hôm qua
chúng cháu đã nhận được tin tức từ Hertfordshire. Thưa chú, vợ cháu và
cháu thành thật chia sẻ với chú và gia đình đáng kính của chú. Trong tình
trạng đau buồn hiện thời, chuyện xảy ra chắc chắn là một nỗi cay đắng
nhất, bởi vì nó đã bị gây ra bởi một việc làm mà thời gian không thể xóa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.