KIÊU HÃNH VÀ THÀNH KIẾN - Trang 92

diện về người cháu trai, cho rằng bất cứ ai có liên hệ với anh ta đều phải có
sự am hiểu về giai cấp thượng lưu”.
Elizabeth chấp nhận sự phân tích hợp lý này của Wickham và hai người
tiếp tục nói chuyện với nhau một cách tương đắc cho đến khi bữa chiều
được dọn ra làm chấm dứt các cuộc chơi. Lúc đó các cô gái khác có dịp
chia sẻ sự chú ý của Wickham. Không ai có thể nói được chuyện gì trong
bữa tiệc ồn ào của bà Phillips, nhưng chỉ bằng cử chỉ không thôi Wickham
cũng đã đủ sức thu hút mọi người. Bất cứ điều gì chàng nói đều được cho là
hay và bất cứ việc gì chàng làm đều tỏ ra trang nhã. Elizabeth ra về, trong
lòng tràn đầy hình ảnh của Wickham. Nàng không thể nghĩ được bất cứ
điều gì ngoài Wickham và những điều chàng đã kể. Tuy nhiên suốt trên
đường về, Elizabeth không có dịp nào nhắc tới tên của Wickham vì cả
Lydia lẫn Collins nói chuyện không ngừng. Lydia nói liên miên về trò chơi
sổ số, về những gì cô đã thắng và những gì cô đã thua. Collins thì diễn tả về
sự lịch sự của ông bà Phillips và nói rằng anh ta không quan tâm mấy về
việc đã thua khi chơi bài. Anh còn liệt kê hết các dĩa đồ ăn trong bữa và lặp
đi lặp lại nhiều lần sự lo lắng mình đã làm chật chỗ của các cô em họ.
Collins càng lúc càng nói nhiều cho đến khi xe ngựa ngừng lại trước
Longbourn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.