KIM CÁC TỰ ( KINKAKUJI ) - YUKIO - Trang 118

“Tuyệt diệu!” tôi nói. “Cậu học được ở đâu vậy?”
“Gần đây có một cô dạy cắm hoa tươi. Tớ chắc là chốc nữa cô ta sẽ tới đây.
Tớ đã kết thân với cô ả và đồng thời cô ả đã dậy tớ cách cắm hoa. Nhưng
bây giờ thì tớ đã có thể cắm hoa một mình được rồi cho nên tớ cũng hơi
chán cô ả. Cô giáo này hãy còn trẻ và đẹp lắm. Tớ được biết trong thời
chiến tranh cô ta đã đem lòng yêu một quân nhân và đã có mang với anh ta.
Đứa hài nhi chết lúc lọt lòng và chàng quân nhân chết ngoài chiến trận, từ
đó đến nay cô ả luôn luôn chạy theo đàn ông. Cô ta có dư dả tiền tiêu và
hiển nhiên chỉ dậy cắm hoa cho vui mà thôi. Tuy nhiên, nếu cậu mà thích
đêm nay cậu có thể dẫn cô ả đi chơi chỗ nào đó cũng được. Cô ả sẵn lòng
đi bất kỳ nơi nào.”
Khi nghe kể, tôi thấy lòng mình tràn ngập mối cảm động lung tung. Lúc
đứng trên nóc sơn môn Nam Thiền và nhìn thấy cô ta thì có Tsurukawa ở
ngay cạnh tôi. Hôm nay, đúng ba năm sau, cô ta lại sắp sửa xuất hiện trước
mặt tôi và tôi sắp sửa nhìn thấy cô ta có khác chăng là qua con mắt
Kashiwagi. Cho đến bây giờ tôi đã nhìn cái bi kịch của người đàn bà này
với cái nhìn rực sáng vẻ thần bí; nhưng từ đây trở đi tôi sẽ nhìn cái bi kịch
ấy với cái nhìn đen tối của một người không tin tưởng điều gì hết. Vì lẽ rõ
ràng là bầu vú cô ta mà tôi đã nhìn thấy từ xa trông giống như một mặt
trăng trắng bạch hiện giữa ban ngày, từ đó đến nay đã bị tay Kashiwagi sờ
mó, nắn bóp, và chân nàng, lúc đó cuộn tròn trong bộ kimono óng mượt,
hoa mỹ ấy, đã cọ sát cặp chân què của Kashiwagi. Rõ ràng là cô ta đã bị
Kashiwagi làm ô uế, thế có nghĩa là, bị nhận thức làm cho ô uế.
Ý nghĩ này dằn vặt đầu óc tôi ghê gớm khiến tôi cảm thấy không thể làm
sao mà ngồi lại nơi này nữa. Nhưng vì hiếu kỳ tôi không sao đi về được.
Thực ra, tôi khó lòng có thể ngồi chờ người đàn này này, chính người mà
ban đầu tôi đã coi như Uiko tái sinh, nhưng bây giờ sắp sửa chỉ là con bồ bị
bỏ rơi của một thằng sinh viên què quặt. Bởi vì sau khi đã a tòng với
Kashiwagi tôi rắp tâm đắm mình trong niềm vui hư huyễn là đã tự tay làm
ô uế những hồi tưởng quí báu của mình.
Khi thiếu phụ tới, tôi chẳng thấy lòng mình rung động mảy may. Đến nay
tôi vẫn còn nhớ rất rõ cái khoảnh khắc ấy. Giọng nói hơi khàn khàn, dáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.