KIM CÁC TỰ ( KINKAKUJI ) - YUKIO - Trang 128

Tôi không muốn để thiên hạ nghĩ là mình đã cúi đầu cam chịu và co đầu rút
cổ lại chỉ vì đã hai lần điêu đứng với đàn bà cuộc sống. Cho đến cuối năm
Chiêu Hòa thứ hai mươi ba (1948) tôi vẫn còn bao nhiêu là cơ hội nữa, kể
cả sự dẫn dắt của Kashiwagi; rồi chẳng hề sờn lòng nhụt chí, tôi bắt tay vào
việc. Tuy nhiên, kết quả luôn luôn vẫn như thế.
Giữa con gái và chính tôi, giữa cuộc đời và chính tôi, lúc nào cũng có Kim
Các Tự đứng sừng sững. Do đó, khi tôi cố nắm lấy vật gì thì vừa chạm vào
tay tôi vật đó tức thời biến thành tro bụi và cái triển vọng trước mắt tôi biến
ngay thành bãi sa mạc.
Có một lần khi dừng tay làm việc ngồi nghỉ trong thửa ruộng sau nhà bếp
tình cờ tôi có dịp quan sát một con ong sà xuống một bông hoa cúc mùa hè
nho nhỏ màu vàng. Nó bay tới giang rộng đôi cánh màu vàng óng ánh.
Chọn một bông giữa biết bao hoa cúc rồi cứ vo vo bay lượn xung quanh.
Tôi cố gắng nhìn bông hoa qua con mắt của con ong. Bông hoa cúc đứng
im xòe rộng cánh vàng vàng và mượt mịn. Trông nó thật xinh đẹp y như
một Kim Các Tự nhỏ bé và thật hoàn toàn y như Kim Các Tự vậy; tuy
nhiên nó không biến dạng trở thành ngôi chùa và vẫn giữ nguyên hình dạng
chỉ là một bông hoa cúc mùa hè. Đúng thế, nó vẫn cứ là một bông cúc
chẳng hề đổi thay, một bông hoa, một hình thái không hề bao hàm một ám
thị siêu hình nào hết. Nhờ biết giữ những tiết độ trong cuộc sống, nó đã tỏa
ra một mỹ cảm tràn trề và trở thành một đối tượng thích hợp cho dục vọng
của con ong mật. Ẩn mình và thở hút nơi đó làm một đối tượng cho cái dục
vọng vù vù, bay lượn, quấn quít không có dạng hình ấy mới thật là điều
thần bí biết bao. Dần dà hình thái ấy mỗi lúc một mong manh hơn trông
như thể sắp sửa tan vỡ, nó rung rinh và run rẩy. Điều này thật hoàn toàn tự
nhiên, bởi vì chính hình thái đoan chính của bông cúc đã được đúc khuôn
theo dục vọng của con ong và chính vẻ đẹp của nó đã bừng nở trong dự
cảm về dục vọng ấy. Bấy giờ là lúc ý vị của hình thái bông hoa sắp sửa chói
rạng trong cuộc đời. Chính hình thái ấy là sự đúc khuôn của cuộc đời. Luôn
luôn trôi chẩy không có khuôn đúc; đồng thời sự bay lượn của cuộc đời
không hình dáng lại là sự đúc khuôn cho tất cả mọi hình thái ở trần gian
này… Cứ như thế con ong mật nhào đầu châm sâu vào bông hoa và khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.