KIM CÁC TỰ ( KINKAKUJI ) - YUKIO - Trang 135

lặng này sẽ kéo dài bao lâu. Nếu tôi được trời phú cho tình cảm nào đó của
con người thì tại sao tôi lại không hy vọng tìm thấy ở người đời như ở Lão
sư phụ mà tôi thường tiếp xúc, những tình cảm tương ứng. Dù là yêu hay
ghét cũng được. Gần đây tôi có cái thói quen đốn mạt là mỗi khi có dịp cứ
quan sát vẻ mặt Lão sư phụ, nhưng chẳng một lần nào có thể phát hiện
những tình cảm đặc biệt trên khuôn mặt ấy. Nét mặt thản nhiên của ông
chẳng phải là lạnh lùng. Có thể là khinh miệt, nhưng nếu quả như vậy, thì
đó không phải là sự khinh miệt đối với tôi như một cá nhân mà với một cái
gì tổng quát, một cái gì chẳng hạn ông đã hướng về nhân gian nói chung
hoặc về những khái niệm trừu tượng khác nhau.
Vào khoảng thời gian này tôi cố ép mình gọi ra hình ảnh cái đầu tựa đầu
loài thú của Lão sư và những hành vi nhục thể khó coi của ông. Tôi tưởng
tượng ra ông đang làm việc bài tiết và tôi cũng mường tượng ra ông khi
ông nằm ngủ với người con gái mặc tấm áo choàng đỏ rực ấy! Tôi nhìn
thấy những nét thản nhiên, không chút tình cảm trên khuôn mặt ông và một
dáng vẻ có thể là tươi cười, có thể là đau đớn chợt lộ trên khuôn mặt ông
khi khuôn mặt ấy đờ đẫn vì khoái cảm.
Da thịt ông mềm mại, mịn mát khi tan biến vào da thịt cũng mịn mát, mềm
mại của người con gái và khi hai thân hình ấy quyện chặt vào nhau không
làm sao phân biệt được. Cái bụng phưỡn của ông áp chặt vào cái bụng
phình của cô gái. Tuy nhiên, kể cũng kỳ lạ, dù có tưởng tượng đến đâu đi
nữa lúc nào tôi cũng chỉ thấy nét mặt lạnh lùng thản nhiên không lộ chút
tình cảm nào của Lão sư phụ với dáng vẻ như loài thú trong khi bài tiết
hoặc lúc tính giao và chẳng bao giờ có một cái gì lấp kín khoảng trống giữa
hai cái này cả. Cực đoan này được trực tiếp biến sang cực đoan kia, ở giữa
chẳng hề có một sắc hợp tình cảm nào trong cuộc sống thường nhật móc
nối. Chỉ có một điều duy nhất có chút xíu liên hệ đó là lời mắng mỏ có vẻ
thô lỗ của Lão sư phụ vào chiều hôm ấy: “Thằng nhãi con điên khùng kia,
có phải mày định theo dõi tao hay không thì bảo?”
Sau khi suy nghĩ và chờ đợi đến mệt đừ cả người, cuối cùng tôi thấy mình
có một thèm muốn hết sức mạnh mẽ, dai dẳng: chỉ cần làm sao bắt gặp
được một cái nhìn ghét bỏ rõ rệt trên mặt Lão sư phụ. Kết quả của tất cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.