KIM CÁC TỰ ( KINKAKUJI ) - YUKIO - Trang 137

trên cành cất mấy tiếng hót êm nhẹ nghe như tiếng tràng hạt cọ vào nhau.
Vào lúc này trong năm vẫn còn chim nhược thì kể cũng lạ, nhưng cái mớ
lông tơ vàng vàng, li ti ấy mà tôi nhìn thấy trước ánh mặt trời xuyên qua
cành cây, thực chẳng thể thuộc về loài chim nào khác. Những hòn sỏi trắng
óng nằm lặng lẽ trong tiền đình.
Tôi cẩn thận đi men theo hành lang, cho chân khỏi bước vào những vũng
nước còn sót lại đó đay khi vừa lau nhà xong. Cửa phòng Lão sư phụ trong
Đại Thư Viện đóng kín mít. Hãy còn sớm quá nên tấm liếp kéo bằng giây
trắng còn chiếu sáng chói lọi.
Tôi quì ở ngoài hành lang và nói như thường lệ: “Thưa, con có thể vào
được không?” Nghe tiếng Lão sư phụ cho phép tôi ẩn tấm cửa kéo bước
vào phòng rồi đặt tờ báo gấp nhẹ vào một góc bàn giấy. Lão sư phụ đang
bận đọc một cuốn sách nên không nhìn thẳng vào mắt tôi. Tôi lui bước,
khép cửa lại và vừa từ từ đi theo hành lang trở lại phòng mình vừa cố gắng
hết sức để giữ bình tĩnh.
Khi tới phòng riêng, tôi ngồi xuống hoàn toàn buông mình theo khích động
rộn rã cho tới lúc rời chùa đi học. Chưa bao giờ trong đời mình tôi lại trong
chờ một cái gì với hy vọng như thế. Mặc dù đã dụng ý làm cho Lão sư phụ
tức giận, song cái khung cảnh lúc này đây tôi đang đợi chờ lại chỉ chứa đầy
nguồn nhiệt tình của giây phút mà hai con người đi đến chỗ hiểu biết lẫn
nhau.
Có lẽ Lão sư phụ sẽ bất thình lình nhẩy bổ vào phòng tôi và tha thứ cho tôi.
Và nếu ông tha thứ cho tôi, có lẽ lần đầu tiên trong đời mình tôi sẽ đạt tới
cái tình cảm trong sáng, thuần khiết trong đó Tsurukawa đã luôn luôn sống.
Lão sư phụ và tôi sẽ ôm lấy nhau, và tất cả những gì còn lại sau đó chỉ là sự
tiếc rằng sao chúng tôi đã hiểu nhau quá chậm.
Giấc mơ này không kéo dài lâu, nhưng thực khó mà giải thích rằng tại sao
tôi lại có thể buông mình theo những không tưởng dớ dẩn như thế dù chỉ
trong một thời gian ngắn ngủi. Khi lạnh lùng bằng cái hành vi ngu dại này
tức là tôi đã tự gạt bỏ tên mình khỏi danh sách những người có thể kế
nghiệp ông và như thế, tự mình tôi đã dọn đường cho việc vĩnh viễn không
bao giờ có hy vọng trở thành chủ nhân Kim Các Tự nữa - trong suốt thời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.