KIM CÁC TỰ ( KINKAKUJI ) - YUKIO - Trang 141

quả của sự tích lũy những sự việc này. Về sau nghĩ lại tôi nhận ra rằng sự
trốn chạy có vẻ đột ngột thực ra đã được tiến hành từ lâu qua biết bao thời
kỳ phân vân và ưu lự. Tuy nhiên, tôi lại thích nghĩ rằng đó là vì một vài
rung động đột ngột thôi thúc. Vì tự căn bản, trong con người tôi thực hoàn
toàn thiếu sót những xung động mô phỏng. Chẳng hạn trong trường hợp
một người tối hôm trước đã dự định đi thăm một thân phụ vào ngày hôm
sau, nhưng tới lúc ra khỏi nhà đứng trước nhà ga, người đó lại đột nhiên đổi
ý và quyết định tới thăm một người bạn chè chén của mình, như vậy trong
trường hợp này người đời có thể nào nói là có một xung động thuần túy hay
không? Phải chăng sự đổi ý đột nhiên của người đó là thứ hành vi phục thù
đối với ý chí của mình? Thực ra, có phải đó là cái gì có ý thức hơn sự
chuẩn bị từ lâu để đi thăm mộ hay không?
Cái động cơ trực tiếp đã khiến tôi phải bỏ chùa chạy trốn là việc hôm trước
Lão sư phụ đã nói rõ cho tôi hay: “Trước đây đã có lúc ta định bụng cho
con kế vị ta sau này, nhưng bây giờ ta có thể nói thẳng cho con hay là ta
không còn giữ ý định đó nữa.”
Đó là lần đầu tiên tôi nghe thấy một lời tuyên cáo như thế, song lẽ ra tôi
nên đoán trước và đợi chờ một lời tuyên cáo như vậy mới phải. Tôi không
thể làm ra bộ là lời nói của Lão sư phụ như một tiếng sét đánh ngang tai
hoặc đã làm cho tôi sững sờ hoảng hốt. Tuy vậy, tôi vẫn thích nghĩ là những
lời nói của Lão sư phụ đã va chạm làm nổ bùng và một xung động đột
nhiên đã gây ra việc tôi bỏ chùa trốn chạy.
Sau khi đã chắc chắn là làm cho Lão sư phụ ghét bỏ mình vì cái trò chơi ác
về tấm hình, tôi bắt đầu xao lãng việc học hành tại trường; điều đó thực
rành rành ai cũng thấy rõ. Thành tích của tôi trong năm dự bị là 84 điểm
trong khi hai môn khá nhất: Hoa ngữ và Lịch sử và 748 điểm tổng cộng tất
cả các môn; như vậy được xếp hạng 24 trong lớp học 84 người cả thảy. Tôi
chỉ vắng mặt tất cả có 4 giờ trong số 464 giờ học. Sang năm thứ nhì, tổng
cộng tôi chỉ được có 693 điểm và tụt xuống thứ 35 trong 77 sinh viên.
Nhưng sang đến năm thứ ba tôi mới thực sự xao lãng việc học hành - chẳng
phải vì có tiền để rong chơi mà chi vì thích biếng lười không chịu học. Và
tình cờ học kỳ mới trong năm thứ ba lại bắt đầu ngay sau câu truyện về tấm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.