KIM CÁC TỰ ( KINKAKUJI ) - YUKIO - Trang 143

trường. Thực không phải làn khói đó đã lôi cuốn cảm hứng của tôi. Vào
những giờ phút như thế, tôi cảm thấy dường như đã đắm mình trọn vẹn vào
cuộc sống của chính cái tôi. Thế gian bên ngoài nhiều phần đã nguội đi và
từ lúc ấy lại được hâm nóng lại. Tôi biết nói ra sao nhỉ? Tôi cảm thấy thế
giới bên ngoài đã lốm đốm loang lở và lại có dọc vằn ngang nữa. Bản thân
bên trong của tôi và thế giới bên ngoài đã thay đổi vị trí một cách từ từ
không theo một quy tắc nào cả. Cái phong cảnh vô ý vị vẫn hằng bao quanh
tôi chợt sáng rực lên trước mắt tôi; trong lúc sáng rực, phong cảnh ấy xông
xáo, len lách tìm đường chui vào trong tôi và chỉ những phần còn lại không
chui vào được là tiếp tục óng ánh ngoài xa một cách sinh động. Những
phần chói sáng ấy có thể là lá cờ trên nóc một xưởng máy hoặc một vết dơ
trên tường hay chiếc guốc cũ kỹ nát mục vứt bỏ trên bãi cỏ. Dần dần tất cả
sống dậy trong tôi - và rồi chúng lại chết đi. Hoặc giả liệu tôi có nên nói, tất
cả mọi hình thức tư tưởng không thành hình? Những sự việc trọng yếu dắt
tay đi đôi với những việc tầm thường nhất, và những sự kiện chính trị ở
châu âu mà tôi đọc thấy trong báo sáng nay trở nên có liên hệ khắng khít
với chiếc guốc gỗ cũ kỹ đang nằm ở dưới chân tôi đây.
Tôi suy nghĩ hàng giờ về cái góc nhọn do đầu một ngọn cỏ tạo thành. Có lẽ
từ ngữ “suy nghĩ” không được thích đáng cho lắm. Cái quan niệm lạ lùng,
vớ vẫn này của tôi không có quá trình sinh hoạt liên tục, nhưng cứ xuất
hiện rồi lại biến đi như một điệp khúc trong bản nhạc nào đó. Tại sao cái
góc nhọn ấy lại phải nhọn hoắt đến thế? Giả như nếu nó là một góc bẹt thì
liệu sự xếp loại của “cỏ” có bị mất đi không và liệu thiên nhiên có tránh
khỏi bị băng hoại từ một góc bẹt trong toàn thể hay không? Khi một cái cực
tiểu lấy ra khỏi thiên nhiên thì liệu toàn thể thiên nhiên có biến dạng hay
không? Cứ theo phương pháp này tâm trí tôi vẩn vơ suy nghĩ hết từ quan
điểm này đến quan điểm khác.

Việc Lão sư phụ trách mắng tôi chẳng mấy chốc trong chùa ai ai cũng biết,
do đó đối với tôi họ có thái độ thù nghịch rõ rệt hơn. Người đồ đệ đã từng
ghen ghét tôi về việc tôi được gửi lên đại học bây giờ bất kỳ lúc nào nom
thấy tôi hắn cũng hinh hích cười một cách đắc ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.